Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 585
Cập nhật lúc: 2024-10-11 15:58:35
Lượt xem: 1
Cố Vọng cảm thấy lời này có ý tứ, hắn không ngước mắt lên, chỉ nói: "A Linh nói nghe xem ta nên vui chỗ nào?"
"Hắn..." Khanh Linh đắn đo một lát rồi giải thích: "Là cấp trên trước kia của ta."
Cố Vọng phủ nhận: "Không phải."
Hắn giễu cợt nói: "Chút tâm tư này của hắn, có ai nhìn không ra đâu chứ."
Nga
Khanh Linh sững sờ: "Chàng biết cả rồi sao?"
Cố Vọng híp mắt, cười như không cười nói: "Nàng đang tính giấu ta đúng không?"
"Không phải." Khanh Linh bình tĩnh trả lời: "Bởi vì không quan trọng, cho nên mới không để trong lòng, cũng không cho hắn có cơ hội nói ra khỏi miệng."
Nàng ngược lại rất ung dung thản nhiên, nhưng Cố Vọng vẫn cảm thấy khó chịu, nỗi buồn bực mấy ngày nay đè nặng lên hắn giống như sắp sửa bộc phát.
Những kẻ khác hắn có thể không coi trọng, riêng Thư Nhất thì không.
Người này và Khanh Linh là người của một thế giới, lần trước cũng là hắn ta xuất hiện mới đưa Khanh Linh đi, vậy còn lần này thì sao?
Ma văn trên cổ Cố Vọng như ẩn như hiện, Khanh Linh đã nhận ra.
"Cố Vọng?"
Chớp mắt tiếp theo, cổ tay nàng lập tức bị người ta nắm giữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/585.html.]
Cố Vọng nắm chặt cổ tay nàng, nhấc mí mắt lên: "A Linh, liệu nàng còn rời đi nữa không?"
Cổ tay Khanh Linh bị bóp đến đau, nàng vốn định giãy giụa, lúc này lại thấy được sự u ám lẫn cố chấp trong đôi mắt đỏ au của Cố Vọng.
Nàng giật mình, nhẹ giọng đáp: "Không đi."
Hô hấp Cố Vọng có chút nặng nề: "Ta không tin."
Hắn hành động như thể phát điên, kéo Khanh Linh vào trong ngực, gằn giọng nói: "Nàng lúc nào cũng nghĩ trăm phương ngàn kế muốn rời bỏ ta."
"Vì sao hắn lại xuất hiện, có phải hắn tới để tìm nàng không?"
Rõ ràng mấy ngày trước vẫn còn rất tốt, sao đột nhiên lại xuất hiện nhiều suy nghĩ không tưởng như vậy, chẳng lẽ là vì Thư Nhất sao?
Khanh Linh lại lần nữa phủ nhận: "Ta không đi."
Cố Vọng không lên tiếng, hô hấp nóng rực phả lên cổ Khanh Linh.
Hắn nhìn cần cổ mảnh mai trắng nõn trước mặt, có một khoảnh khắc rất muốn cắn nát nơi đó, đem nàng tàng tiến vào cơ thể mình, như thế hắn sẽ không phải lo được lo mất nữa.
Suy nghĩ này vừa nổi lên, có làm sao cũng không áp chế nỗi, Cố Vọng há miệng, hàm răng chạm vào vị trí trước mặt gần như khiến hắn phát cuồng kia, sau đó chợt cảm giác được người trong n.g.ự.c hơi run rẩy.
Động tác của hắn dừng lại, hô hấp trở nên nặng nề: "A Linh..."
Xúc cảm trên cổ quá mức rõ nét, khiến cho người ta không thể phớt lờ được, Khanh Linh nhất thời không mấy quen thuộc.
Nàng thật sự có cảm giác Cố Vọng sẽ cắn mình một cái, nhưng Cố Vọng đã dừng lại.