Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 606
Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:16:39
Lượt xem: 5
Cố Vọng có chút mỉa mai: "Nhưng bà ta tự cảm thấy bản thân không thể nào mắc sai lầm được. Bà ta một lòng bồi dưỡng Lâm Ngân Chi, lại phí hết tâm tư muốn hủy hết ba hồn thiện niệm còn sót lại trong ta, như vậy ta chính là thế thân thích hợp nhất mà Ninh Chiêu tìm được."
"Chẳng qua, phế vật cuối cùng vẫn là phế vật." Cố Vọng dường như rất xem thường Lâm Ngân Chi trước kia: "Cho dù được long khí che chở, nhưng không làm được việc gì nên hồn, cho nên hắn đã ch.ế.t."
Khanh Linh nhíu mày: "Ch.ế.t rồi ư?"
Người mà Cố Vọng đang nói chính là Lâm Ngân Chi, nhưng chẳng phải y vẫn đang sống tốt đó sao?
Nga
Hơn nữa một phế vật thì sao lại có thế lực ngang hàng với hắn được chứ?
"Ch.ế.t rồi." Cố Vọng hơi ngước mắt, khóe miệng cong lên một nụ cười nhạt: "Khi đó Ninh Chiêu dùng Tỏa Hồn Liên trói chặt tất cả thiện niệm của ta lại, tưởng rằng có thể sử dụng một hồn này cứu sống Lâm Ngân Chi, nhưng lại không biết hắn đã c.h.ế.t trong bí mật."
"Cho nên…" Khanh Linh nheo mắt, "Kẻ sống lại, là chàng đúng không?"
Hoặc là nói, là thiện niệm của hắn.
Cố Vọng trầm mặc, nhưng cũng là ngầm thừa nhận.
Khanh Linh nháy mắt đã hiểu ra, vì sao trong kịch bản lại viết sau khi Cố Vọng từ Tam Giới Sơn của Ma Giới ra ngoài xong thì lập tức trở mặt với Lâm Ngân Chi, lại gần như sắp nhập ma.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/606.html.]
Bởi vì thiện niệm của hắn đã sớm không còn, hoặc có thể nói, một hồn của hắn đã bị đánh cắp, trở thành một người khác, còn hắn lại bởi vì vậy mà đi vào vực sâu vạn trượng, nên hắn sao có thể chung sống hòa bình được.
Cố Vọng có ba hồn thiện một hồn ác, còn có một hồn có lẽ vẫn còn một chút thiện ý, đó là toàn bộ ranh giới cuối cùng của hắn, chẳng qua sợi thiện ý còn sót lại này sau khi rơi vào khe nứt kỳ dị cũng đã hoàn toàn bị nuốt chửng, cho nên hắn mới hoàn toàn nhập ma.
Chỉ là… Kiếp này không phải Cố Vọng đã sớm đánh nhau long trời lỡ đất với Lâm Ngân Chi đó sao?
"Vậy thì kiếp này các ngươi đều có ký ức…" Khanh Linh dừng một chút: "Người trong thân thể kia chính là Lâm Ngân Chi trước đây, cũng là chàng…"
Nghe đến đó, Cố Vọng chậm rãi mỉm cười.
Hắn giơ tay đè lên cổ Khanh Linh, cúi người dùng trán mình chống lên trán của nàng, thì thầm: "Lần này may mà có A Linh."
Bọn họ trọng sinh đều là bởi vì nàng đã sửa lại kịch bản lung tung, nên mới có thể dẫn đến sụp đổ.
Dựa theo ý nghĩa nào đó mà nói, là bởi vì nàng.
Khanh Linh ngước mắt: "Cái gì?"
"May mà có nàng."Cố Vọng nói: "Nếu không phải nàng, ta sẽ không mang theo trí nhớ trước kia, sẽ không biết được âm mưu của bọn họ."