Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 621

Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:28:48
Lượt xem: 2

"Đi về phía Nam đi."

Có lẽ do bản thân c.h.ế.t vào mùa Đông nên Khanh Linh không quá thích mùa Đông, ở đây trải qua năm mới khiến nàng có cảm giác dường như mùa Đông sắp tới.

Vậy thì đi về phía Nam thôi.

Cố Vọng cũng không hỏi nguyên do, lập tức đáp: "Được."

"Có người đến thần thụ rồi, tất cả mọi người phải đi qua đó." Dì Huệ đi đến trước mặt hai người: "Sao lúc này còn ở đó bàn bạc muốn đi đâu?"

Khanh Linh không nghĩ tới điều này: "Chúng ta cũng có thể đi qua đó sao?"

Nga

Dì Huệ: "Đương nhiên có thể, có người mở đường chẳng khác nào mở ra cánh cửa thứ nhất cho mọi người, thần thụ sẽ phù hộ cho mỗi người."

Cho nên đám người đó mới tốn hết tâm tư muốn làm người đầu tiên sao?

Nàng quay đầu: "Vậy chúng ta có muốn đi không?"

Cố Vọng ném Phật châu lên không trung, phát ra ánh sáng đỏ nhàn nhạt: "Muốn đi thì đi thôi."

"Vậy đi thôi."

Khanh Linh vẫn rất tò mò về thần thụ này.

Hai người vừa chuẩn bị đi theo Dì Huệ thì bỗng thấy từ tiểu viện bên cạnh có mấy người đi ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/621.html.]

Lần khởi hành này hơi quá trùng hợp, Cố Vọng ngước mắt lên, trong cổ họng phát ra một tiếng cười giễu, sau đó không coi ai ra gì dắt tay Khanh Linh đi.

Khanh Linh biết ham muốn chiếm hữu của Cố Vọng nặng hơn người bình thường, nên cũng cho phép hắn nắm lấy.

Ánh mắt Thư Nhất dừng lại chốc lát trên tay hai người, sau đó chậm rãi dời hướng, khẽ gật đầu với Khanh Linh.

Tuy là đi cùng một hướng, lúc này đã có người đầu tiên mở đường, phương hướng mọi người tiến lên cũng rất rõ ràng.

Chỉ là một trước một sau giống như đang phân chia ranh giới rõ ràng.

Vô Kỳ và Cổ Vũ Yên đi theo sau lưng Thư Nhất, nhìn hai người một tấc không rời trước mắt, Vô Kỳ nói: "Không ngờ bây giờ bọn họ đã thân mật đến mức này."

Bước chân Thư Nhất hơi ngừng lại, lạnh mặt quay đầu: "Đây là lời mà ngươi muốn nói sao?"

"Tiên tôn chớ tức giận." Vô Kỳ thản nhiên nói: "Ta chỉ muốn nhắc nhở việc này không trì hoãn lâu được nữa, đêm dài lắm mộng."

Thư Nhất cười lạnh một tiếng: "Không cần ngươi nhắc nhở, cứ làm tốt bổn phận của mình là được rồi."

Nói xong, hắn ta bước về phía trước kéo dài khoảng cách.

Cố Vũ Yên nhẹ nhàng kéo Vô Kỳ lại, hơi không đồng ý: "Bây giờ Tiên tôn đang giúp chúng ta, sao huynh lại ăn nói với hắn như thế?"

"Bởi vì không xác định." Vô Kỳ nhìn bóng lưng Thư Nhất ở phía trước, thả chậm bước chân, vừa đi vừa nói, "Nhưng chúng ta không thể đợi lâu thêm nữa."

Vô Kỳ: "Tiên tôn quá lý trí, chúng ta cũng không đủ hiểu về hắn, nếu Cố Vọng và Khanh Linh cứ tiếp tục tốt đẹp như vậy, chưa biết chừng hắn sẽ từ bỏ."

Cổ Vũ Yên khẽ nhíu mày: "Nhưng mà…"

Loading...