Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 657
Cập nhật lúc: 2024-10-11 16:56:32
Lượt xem: 3
Phù thuật trên người Vô Kỳ vừa vỡ, lập tức bị Tỏa Hồn Trận ảnh hưởng, đầu đau như nứt ra, thân thể tựa như sắp xé rách tách ra khỏi linh hồn, làm hắn lảo đảo.
Thấy thể, Cổ Vũ Yên ở một bên vô thức đỡ lấy hắn, nàng ta ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Canh Đình: "Sư huynh…"
Nga
Lâm Canh Đình lạnh lùng cắt ngang nàng ta: "Không phải ngươi cũng muốn lấy thân thể về cho hắn đó sao?"
Cổ Vũ Yên muốn phủ nhận, nhưng lại không phủ nhận được.
Mấy ngày qua nàng ta ở đây giúp Vô Kỳ là thật, trong lòng hướng về hắn cũng là thật, về phần sư huynh, nàng ta không biết bây giờ mình nên đối mặt ra sao.
Lâm Canh Đình: "Đã như vậy, thế thì tránh ra đi."
Cổ Vũ Yên cắn răng lắc đầu, nàng ta ôm chặt lấy Vô Kỳ không rên một tiếng.
Nàng ta không có ký ức kiếp trước kiếp này gì cả, trước khi gặp Vô Kỳ, nàng ta luôn đi theo sau lưng sư huynh, lấy sư huynh làm mục tiêu hướng tới của mình, nàng ta tôn kính y cũng sùng bái y.
Nhưng con người sư huynh vô tâm vô tình, bất luận là đối với ai cũng đều như vậy.
Sau khi gặp được Vô Kỳ, nàng ta mới biết thì ra bên cạnh mình cũng có thể có một người hoàn toàn chỉ nhìn vào mình.
Vô Kỳ giỏi về sử dụng huyễn thuật, ở trong huyễn tượng của hắn, nàng ta đã thấy bản thân mình và hắn từng hòa hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/657.html.]
Thì ra trên gương mặt của sư huynh hiện tại cũng có thể có biểu cảm khác.
Thì ra sư huynh cũng có thể nhìn nàng ta như vậy, quá khứ thật tốt, mà nàng ta cũng không phải là một người luôn đứng sau lưng y.
Cố Vọng đứng ở phía sau, nhìn một màn này bật cười thành tiếng, cũng không ngại làm lớn chuyện: "Như vậy là sợ hắn c.h.ế.t không đủ nhanh đúng không?"
Vô Kỳ toàn thân vô lực nằm trong n.g.ự.c Cổ Vũ Yên, hung ác liếc mắt trừng Cố Vọng.
Trong lòng Cổ Vũ Yên bất an: "Ngươi có ý gì?"
"Luôn mồm gào thét bảo ai đó cướp đoạt thân thể của hắn, thế thì tới lấy lại đi." Cố Vọng có ý mỉa mai, "Tiêu hao càng lâu thì hắn lại càng suy yếu."
"Chưa kể lúc này còn không bằng một phế nhân."
"Số mệnh của ngươi, thân thể của ngươi, thiên phú huyết mạch của ngươi." Cố Vọng cong môi: "Không phải luôn nói là của ngươi sao? Đến đây đi, xem ngươi có lấy về được không."
Lời nói này vô cùng rõ ràng.
Cổ Vũ Yên hiểu được, nếu thân thể này vốn thuộc về Vô Kỳ, chỉ là bị người ta đoạt đi, vậy thì chỉ cần người chiếm cứ thân thể này nguyện ý đi ra, Vô Kỳ tự nhiên có thể quay về.
Cố Vọng sẽ có lòng tốt như vậy sao?