Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 71
Cập nhật lúc: 2024-10-09 15:12:10
Lượt xem: 2
Nghe vậy, ánh mắt Cố Vọng hiện lên một ý cười, hắn lại lần nữa nâng cằm Khanh Linh lên: “Đang hay, đừng phân tâm.”
Khanh Linh xoay đầu, tránh né tay hắn.
Cố Vọng cũng không bực bội, rũ mắt cong môi vuốt ve đầu ngón tay một chút, thoạt nhìn giống như có chút tiếc nuối.
Lúc này, sắc mặt Lâm Ngân Chi và Cổ Vũ Yên càng thêm khó coi.
Đặc biệt là Lâm Ngân Chi, biểu cảm trên mặt y vẫn luôn rất hạn chế, đến mắt thường cũng có thể thấy được y đang cau mày, tay nắm chặt kiếm, trong ánh mắt thấp thoáng một tia tức giận.
Không ngờ quỷ cảnh này lại khó đối phó như vậy.
Lâm Ngân Chi nâng kiếm lên, kiếm khí trong tay cộng với thủ ấn kết tụ, từng cái từng cái đánh về hướng quỷ cảnh, những thủ ấn đó không chỉ đánh vào người quỷ cảnh, mà còn đánh vào những oán linh trong dung nham.
Cổ Vũ Yên ở một bên hộ pháp cho y, ngăn cản những âm thanh làm nhiễu loạn đầu óc đó lại.
Quả nhiên là hỗ trợ lẫn nhau.
Lúc này, Cỗ Vũ Yên như nghĩ tới gì đó, nàng ta khẽ cắn môi, quay đầu nhìn thẳng về phía Khanh Linh: “Khanh cô nương.”
Khanh Linh: “?”
Cổ Vũ Yên nhanh chóng nói: “Khanh cô nương là quỷ chủ, có thể tạm thời giúp ta và sư huynh trấn áp oán linh này được không, chỉ cần trong nửa nén hương là được.”
Chuyện này…
Động tác của Lâm Ngân Chi hơi dừng lại, cũng quay đầu qua, màu mắt sẫm tối, ánh mắt nhìn thẳng vào Khanh Linh.
Một người luôn lạnh lùng và đơn độc, bởi vì ảnh hưởng của oán khí mà hình như lại nhiều hơn mấy phần nhân khí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/71.html.]
Khanh Linh nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào.
Theo lý đây là kịch bản của bọn họ, nhưng hiện tại bọn họ cũng đã mở miệng, nàng cũng không thể mặc kệ đứng nhìn được.
Nàng lại nghĩ về người đứng bên cạnh mình.
Cố Vọng về sau sẽ bất hòa với nam nữ chính, ở trong Tiên môn cũng bị đánh giá rất kém cỏi.
Tuy rằng vừa rồi hắn không giống người, nhưng……
Quên đi, đại cục trước mắt, trước hết nàng nhẫn, đi ra ngoài lại tính sổ với hắn.
Khanh Linh vừa định động thủ đã bị người ngăn lại.
Tay Cố Vọng còn lạnh lẽo hơn cả nàng, động tác đè lại tuy không lớn nhưng dùng lực lại không nhẹ.
Hiển nhiên ý là không cho nàng đi.
Đánh bại quỷ cảnh, đối với ai cũng là chuyện tốt, hắn vì cái gì lại muốn ngăn cản?
Cố Vọng nâng mắt lên, nhìn bộ y phục trắng có chút rối loạn của Lâm Ngân Chi, không thể giấu đi ý cười trên mặt, giọng điệu càng thêm châm chọc: “Không phải nói là đại đệ tử của Vân Cữu Phong, phong thanh minh nguyệt sao? Vậy mà cũng bị oán linh này làm ảnh hưởng ư?”
Hắn làm bộ làm tịch thở dài: “Còn không bằng Tiểu Quỷ Chủ của chúng ta.”
Nga
Kiếm trong tay Lâm Ngân Chi ầm ầm rung lên, hơi thở rối loạn.
Cổ Vũ Yên thấy thế rất lo lắng: “Cố Vọng, hiện tại không phải thời điểm giải quyết ân oán cá nhân của các ngươi.”
Khanh Linh lại có chút nghi hoặc: “Vì sao ngươi không bị ảnh hưởng?”