Đại Phóng Dị Sắc Ở Dị Giới, Ta Giải CứuThế Giới Khỏi Âm Mưu Diệt Vong - Chương 264
Cập nhật lúc: 2024-10-12 19:53:44
Lượt xem: 31
Chương 264:
Thế lực nhà họ Sở ngút trời, Lê Tinh thật sự không nghĩ ra được căn bệnh nào nghiêm trọng đến mức khiến nữ chủ nhân phải tránh mặt khách khứa lâu như vậy.
Diệp Thanh Đình thở dài:
"Thật ra anh họ tôi còn có một người em gái ruột, tên là Sở Vân Du. 17 năm trước, một đám cuồng đồ xông vào nhà họ Sở, bắt cóc Vân Du vừa mới chào đời. Em họ Vân Du của tôi sống c.h.ế.t không rõ. Cô tôi nhớ con phát điên, cứ thế mà phát điên 17 năm."
À, hóa ra là bệnh tâm lý.
DTV
"Nhà họ Sở là gia tộc giàu có nhất Càn Nguyên, dễ dàng để kẻ trộm đột nhập như vậy sao?"
"Chúng cải trang thành nhân viên y tế đến khám sức khỏe cho trẻ sơ sinh, không ai đề phòng cả."
Kỳ Minh chớp chớp mắt, hỏi: "Mất thì đi tìm ngay chứ, không lẽ nhiều năm như vậy mà không có manh mối gì sao?"
Diệp Thanh Đình lắc đầu: "Chuyện này năm đó ầm ï lắm, không chỉ nhà họ Sở, nhà họ Diệp, Quân đoàn số một và Viện trưởng lão đều vào cuộc. Nhưng những kẻ bắt cóc em họ tôi như bốc hơi khỏi thế gian, thật sự không để lại một chút manh mối nào."
Lê Tinh im lặng, trên đời này không có tội ác hoàn hảo, nếu như đúng như Diệp Thanh Đình nói là không có một chút manh mối nào thì chắc chắn có một hoặc vài bên tham gia đã nói dối, che giấu dấu vết cho tội phạm. Còn vì sao nói dối, cô không có hứng thú biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-phong-di-sac-o-di-gioi-ta-giai-cuuthe-gioi-khoi-am-muu-diet-vong/chuong-264.html.]
Lê Tinh: "Đã không tìm được đứa trẻ thì phải nghĩ cách chữa bệnh cho phu nhân nhà họ Sở chứ."
Diệp Thanh Đình thở dài: "Chữa rồi nhưng vẫn không có hiệu quả."
Thôi Thiên Tiếu trợn mắt, nói: "Tôi nói một câu Thanh Đình đừng có mà không thích nghe nhé! Tôi thấy nhà họ Sở có người muốn cô Lan mãi mãi mơ mơ màng màng như vậy."
Diệp Thanh Đình biết Thôi Thiên Tiếu đang ám chỉ ai, cậu vốn không muốn tiếp tục chủ đề này nhưng Kỳ Minh sợ thiên hạ không loạn, tạo bậc thang cho Thôi Thiên Tiếu: "Ai? Cậu nói đi!"
Thôi Thiên Tiếu thần bí ra hiệu, bảo Kỳ Minh và Lê Tinh lại gần cậu một chút, nhỏ giọng nói:
"Năm đó Sở Du si mê cô Lan nhưng cô Lan đã đính hôn rồi, việc ông ta theo đuổi chỉ là đơn phương. Trùng hợp là đúng một tháng trước khi cô Lan sắp lấy chồng, nhà họ Diệp bị châu chấu đất tấn công, hàng nghìn mẫu ruộng thuốc bị phá hủy, tộc nhân c.h.ế.t thương hơn nửa. Gia tộc bị tổn thất nặng nề, sắp bị xóa tên khỏi hàng ngũ đại gia tộc, Sở Du liền nhân cơ hội đưa ra điều kiện với tộc trưởng Diệp - gả cô Lan cho ông ta, ông ta sẽ dùng thế lực nhà họ Sở giúp nhà họ Diệp vượt qua khó khăn. Vì lợi ích của gia tộc, tộc trưởng Diệp đã đồng ý." Kỳ Minh kinh ngạc: "Đây không phải là thừa nước đục thả câu sao? Sở Du thật sự, thật sự đê tiện!"
"Đúng vậy! Mắt cô Lan gần như khóc mù rồi nhưng vì đại cục, cô ấy chỉ có thể hy sinh bản thân. Nhưng một cuộc hôn nhân không có tình cảm, từng phút từng giây đều là sự giày vò, sau khi Sở thần ra đời, cô Lan đã nhiều lần nộp đơn xin ly hôn lên Viện trưởng lão, đã vượt quá giới hạn hòa giải, chỉ cần thêm một lần nữa, hai người có thể giải trừ quan hệ hôn nhân. Các cậu nói có khéo không, đúng lúc này, Vân Du lại xảy ra chuyện. Các cậu nghĩ xem, nếu cô Lan không phát điên, không mất đi ý chí tự chủ, bây giờ cô ấy còn là phu nhân nhà họ Sở sao?”
Lê Tinh nghe xong trong lòng có chút cảm khái, quả thật nhà nào cũng có quyển kinh khó đọc, lột bỏ vẻ ngoài hào nhoáng của các gia tộc thế gia ở đại lục Càn Nguyên, bên trong cũng chỉ là một đống hỗn độn.
Những đứa trẻ lớn lên trong môi trường gia đình như vậy, hầu như không được hưởng tình cảm gia đình bình thường, Sở Vân Dật cũng là một người mệnh khổ.
Bốn người đầu kề đầu ăn dưa nhà họ Sở, không hề phát hiện ra xung quanh có một nhóm người đến.
"Nói gì vậy, bí mật thế?"