Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Phóng Dị Sắc Ở Dị Giới, Ta Giải CứuThế Giới Khỏi Âm Mưu Diệt Vong - Chương 360

Cập nhật lúc: 2024-10-13 12:00:13
Lượt xem: 33

Chương 360:

 

 

Lúc này, trạng thái của Hồng Giáp Bo Cạp rất không tốt, Lê Tinh phải liên tục giật dây cương uy hiếp, mới có thể ép nó tiếp tục tiến lên.

 

 

Diệp Thanh Đình cũng phát hiện ra sự khác thường của Hồng Giáp Bò Cạp, không khỏi có chút lo lắng: "A Tinh, Hồng Giáp Bò Cạp có phải không muốn rời khỏi khu vực địa phổi không?"

 

DTV

 

Lê Tinh gật đầu: "Đúng vậy. Nhiệt độ hiện tại đã khiến nó cảm thấy không thoải mái, nếu đi tiếp, e rằng nó sẽ liều mạng với tôi."

 

 

Hồng Giáp Bò Cap nghe theo sự điều khiển của Lê Tinh, là vì sợ chết, nếu Lê Tinh ép nó vào cảnh cực hàn, Hồng Giáp Bò Cạp chắc chắn sẽ phản kháng.

 

 

"Vậy phải làm sao? Bỏ nó lại sao?"

 

 

Lê Tinh cười khẽ: "Một con tọa ky tốt như vậy, bây giờ bỏ đi thì quá đáng tiếc, xem tôi đây!"

 

 

Thần thức triệu hồi, chuyên gia nướng thịt - Tiểu Béo, đột nhiên từ dưới tấm kim loại bay đến trước mặt Lê Tinh, giọng nịnh nọt: "Chủ nhân, có gì sai khiến?"

 

 

Trên đường đi, Tam Thiên Liên không ngừng tự xây dựng tâm lý, thái độ nói chuyện với Lê Tinh nhất định phải khiêm tốn cung kính, nhất định phải dỗ người phụ nữ này vui vẻ, nếu không thì đừng hòng vào đan điền nghỉ ngơi! "Đi đến dưới bụng Hồng Giáp Bò Cạp sưởi ấm cho nó."

 

 

Tiểu Béo nhận lệnh: "Được thôi! Ta sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nó ngay!"

 

 

Lê Tinh trừng mắt: "Ai bảo ngươi g.i.ế.c nó! Bảo ngươi sưởi ấm, dùng nhiệt độ nướng thịt vừa rồi, hiểu chưa?"

 

 

"Ờ... được." Hóa ra là thế, cái vỉ nướng sắt vừa rồi là mô phỏng al

 

 

Trực tiếp tại hiện trường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-phong-di-sac-o-di-gioi-ta-giai-cuuthe-gioi-khoi-am-muu-diet-vong/chuong-360.html.]

 

Tất cả khán giả đang theo dõi đội Chuyên Trị Bất Phục đều đang chờ đợi. Họ muốn biết, Lê Tinh có thể khiến Hồng Giáp Bò Cạp từ bỏ nỗi sợ hãi, trái với bản năng, rời khỏi khu vực địa phổi, tiếp tục cõng họ tiến lên hay không.

 

 

Người dẫn chương trình nhìn Hồng Giáp Bò Cạp đang bồn chồn, tiếc nuối nói: 'Hồng Giáp Bò Cạp không nghe lời rồi, xem ra các hiệp sĩ bọ cạp phải dừng bước ở đây rồi."

 

 

Trâu Hoa Ly mím môi không nói, Lâm Chấp An đẩy mắt kính, ôn hòa nói: "Tôi thấy chưa chắc, các bạn quên mất Lê Tinh là Hỏa nguyên linh rồi sao?"

 

 

Người dẫn chương trình ngạc nhiên: "Điều này liên quan gì đến nguyên linh?" "Nếu cô ấy đủ can đảm, chắc chắn sẽ dùng nguyên hỏa để sưởi ấm bụng cho Hồng Giáp Bo Cạp."

 

 

"Cái gì!" Người dẫn chương trình kinh ngạc: "Điều này, điều này có được không?"

 

 

Trâu Hoa Ly suy nghĩ một lúc, gật đầu nói: "Về lý thuyết thì được. Lê Tinh giỏi luyện đan cổ pháp, cô ấy kiểm soát nguyên hỏa tốt hơn nhiều so với những người Hỏa nguyên linh bình thường. Chắc chắn có thể kiểm soát được nhiệt độ của nguyên hỏa, ở mức vừa khiến Hồng Giáp Bò Cạp không cảm thấy lạnh, vừa không làm nó bị bỏng." Đúng như Lâm Chấp An và Trâu Hoa Ly dự đoán, trong hình ảnh, Tam Thiên Liên vẫn luôn bị mọi người hiểu lầm là nguyên hỏa của Lê Tinh, đã trải mình thành một tấm thảm lửa, treo giữa giáp bụng của Hồng Giáp Bò Cạp và mặt đất.

 

 

Luồng nhiệt rực rỡ, trong nháy mắt đã xua tan cái lạnh, khiến toàn thân Hồng Giáp Bò Cạp thoải mái, ngay cả cái đuôi bị thương cũng có thể cuộn lại vẫy vẫy.

 

 

Lê Tinh giật dây cương, Hồng Giáp Bò Cạp thử dò đi hai bước, tấm thảm lửa dưới bụng, vậy mà lại theo nó tiến về phía trước.

 

 

Hồng Giáp Bò Cạp mừng rỡ quá dai nó biết mình đã không đi theo nhầm người!

 

 

Không còn sự đe dọa của cái lạnh, Hồng Giáp Bò Cạp nhanh chóng đến ranh giới giữa sa mạc và khu vực địa phổi. Nhìn bãi cát trắng trước mắt mà mình chưa từng đặt chân đến, Hồng Giáp Bò Cạp do dự.

 

 

Trong ký ức huyết mạch của nó, vùng sa mạc là vùng cấm của tộc chúng, kẻ nào vào đó đều phải chết. Nhưng đứng ở rìa vùng cấm, Hồng Giáp Bò Cạp hoàn toàn không cảm thấy cái lạnh khiến đồng loại của nó run rẩy sợ hãi. Chẳng lẽ ngọn lửa dưới bụng mình có thể xua tan cái lạnh?

 

 

Lê Tinh mất kiên nhẫn đá vào đầu giáp một cái, cơn đau khiến Hồng Giáp Bò Cạp không kịp suy nghĩ, liền nhảy vọt về phía trước, tiến vào sa mạc.

 

 

Gió hơi lạnh nhưng thổi vào người lại không hề lạnh, cát mềm mại, cảm giác dưới chân tốt hơn nhiều so với đất đỏ khô nứt ở khu vực địa phổi. Ngọn lửa dưới bụng, nướng cho nó nóng cả người, muốn chạy thật nhanh. Vì vậy, Hồng Giáp Bò Cạp sải bước, phi nước đại trong sa mạc mênh mông.

Loading...