Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Phóng Dị Sắc Ở Dị Giới, Ta Giải CứuThế Giới Khỏi Âm Mưu Diệt Vong - Chương 483

Cập nhật lúc: 2024-10-14 20:44:09
Lượt xem: 44

//Vâng!//

Ngục tối dưới lòng đất phủ thành chủ.

Dương Châu bị trói ngược hai tay, treo lơ lửng giữa không trung. Trên người, trên mặt ông hầu như không còn một chỗ nào lành lặn, nhiều nơi vết thương sâu đến tận xương. Máu nhỏ giọt xuống đất, tụ thành một vũng m.á.u đen. Tiết Hàn cười nham hiểm, cầm một miếng sắt nung đỏ, ấn mạnh vào chỗ da mỏng nhất ở bên sườn Dương Châu. Xoẹt một tiếng, khói trắng cùng mùi thịt da cháy khét bốc lên, tràn ngập khắp căn phòng.

Dương Châu đau đớn tỉnh dậy từ cơn mê man, phát ra tiếng kêu đau đớn. Ông bị Tiết Hàn đánh ngất xỉu khi không hề phòng bị, bỏ lỡ thời cơ tự bạo tốt nhất. Đến khi tỉnh lại, trên người đã bị khắc phù văn chống nổ, không thể tự kết liễu được nữa.

"Dương Châu, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, tổng bộ của Quân tự do ở đâu? Nói ra, ta sẽ tha cho ngươi một mạng."

Sau vài ngày bị tra tấn, Dương Châu mất quá nhiều máu, lúc này ngay cả sức để chửi bới cũng không còn. Nhưng nhìn thấy khuôn mặt của Tiết Hàn, Dương Châu vẫn vô cùng tức giận, hận không thể cắn c.h.ế.t hắn ta.

Dương Châu không ngờ rằng Tiết Hàn lại là người của Tru Tiên Giáo, hơn nữa còn có cấp bậc không thấp.

Thảo nào năm đó Sở Vân Du mất tích, nhiều thế lực liên thủ mà không tìm ra được chút manh mối nào, bởi vì Tiết Hàn chính là người chủ trì điều tra vụ việc đó, việc che giấu manh mối quá dễ dàng!

Năm đó nhà họ Sở bị tập kích, rất có thể là Tiết Hàn vì Tru Tiên Giáo mà bắt cóc hai đứa trẻ song sinh, tự biên tự diễn, vu oan giá họa.

Ngoài ra, tất cả các chiến dịch truy quét Tru Tiên Giáo mà Tiết Hàn tham gia đều kết thúc trong thất bại.

Một sơ hở rõ ràng như vậy, tại sao ông lại không phát hiện ra sớm hơn?

Cứ nghĩ đến việc 3 ngày trước mình chủ động tiết lộ thân phận với Tiết Hàn, cầu xin sự giúp đỡ, Dương Châu lại hối hận đến mức muốn độn thổ, đáng đời ông bị bắt và bị tra tấn!

Thay Dương Châu cúi đầu không nói, Tiết Hàn thọc ngón tay vào vết thương ở đùi ông, đau đến mức toàn thân Dương Châu run lên.

"Ưm—~I"

"Nói hay không!" "Hừ... hừ..., Tiết Hàn, đừng mơ tưởng nữa. Bị ngươi bắt được, ta chấp nhận nhưng muốn ta phản bội Quân tự do, tuyệt đối không thểt"

"Ha ha, miệng lưỡi cứng thật."

Mặc dù phe phái khác nhau nhưng Tiết Hàn không khỏi khâm phục, Dương Châu đúng là một trang nam tử hán. Ba ngày nay, hắn ta đã dùng mọi hình thức tra tấn có thể nghĩ ra trên người Dương Châu nhưng vẫn không thể khiến ông sợ hãi hay d.a.o động.

Tiết Hàn tuy cảm thấy thất bại nhưng cũng nằm trong dự đoán, hắn ta sợ là không hỏi được vị trí tổng bộ của Quân tự do.

"Đã như vậy, ta cũng không cần giữ ngươi lại nữa. Nhưng ngươi đừng hòng c.h.ế.t dễ dàng như vậy, giáo chủ vừa tặng ta một lô thánh đan mới, vừa hay lấy ngươi làm vật thí nghiệm."

Tiết Hàn đi tới, bẻ miệng Dương Châu ra, nhét viên đan đỏ vào. Dương Châu liều mạng vùng vẫy nhưng đáng tiếc là ông ấy không địch lại sức mạnh của Tiết Hàn, đành phải nuốt xuống.

"Ha ha ha——! Để ta xem, thánh đan mới sẽ khiến người ta có những thay đổi bất ngờ nào nhé!"

Ngay lúc này, một đội viên vệ binh đi vào thì thầm bên tai Tiết Hàn, Tiết Hàn nghe xong, vẻ mặt vui mừng.

"Xem chừng hắn, ghi lại video, lát nữa ta sẽ xem!"

"Tuân lệnh!"

Tiết Hàn chỉnh lại áo choàng, ra khỏi ngục tối, đi về phía phòng khách.

Tiết Hàn đến phòng khách, liếc mắt đã thấy Lâm Thải Nhi xinh đẹp đang ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt trầm tư. "Thải Nhi, sao em lại đến đây?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-phong-di-sac-o-di-gioi-ta-giai-cuuthe-gioi-khoi-am-muu-diet-vong/chuong-483.html.]

"Sao nào, em không được đến à?"

Đôi mắt Lâm Thải Nhi sáng như sao trời, được cô nhìn như vậy, Tiết Hàn lập tức cảm thấy tim mình rung động, hắn ta đi tới ngồi bên cạnh cô, thái độ rất mập mờ.

"Tất nhiên là được rồi, anh còn muốn em ở đây luôn không muốn đi nữa cơ. Chỉ là... chúng ta mới gặp nhau hôm qua, mà em đã nhớ anh rồi sao?"

Tiết Hàn đưa mặt lại rất gần, khi nói chuyện, hơi thở nóng hổi phả vào tai cô, khiến Lê Tinh nổi hết cả da gà.

Chuong 484:

Lê Tinh giả vờ xấu hổ, liếc Tiết Hàn một cái, không lộ dấu vết mà kéo giãn khoảng cách. Sự ethen của Lê Tinh khiến Tiết Hàn rất thích thú, không hiểu sao, hắn ta cảm thấy hôm nay mùi hương trên người Lâm Thải Nhi còn ngọt ngào hơn mọi ngày, khiến hắn ta càng thêm say đắm.

"Thải Nhi, đã đến đây rồi thì đừng vội đi, ở lại ăn cơm với anh."

Lê Tinh hừ một tiếng, quay mặt sang một bên: "Không đi, không ăn nổi!"

"Sao vậy?" Tiết Hàn khó hiểu, lại giở trò gì nữa đây. "Ai chọc giận Thải Nhi của anh thế?"

DTV

Lê Tinh nhíu mày, mặt lạnh tanh, giọng điệu căm hận: "Còn không phải là Lê Tinh đó sao! Vừa nãy em đang ở bách hóa Vạn Thông mua đồ trang sức, ai ngờ cô ta cố tình đến gây sự, giật tóc em, khiến em mất mặt trước mọi người, còn vu oan cho em là người động thủ trước!"

Tiết Hàn nghe nói Lâm Thải Nhi lại bị Lê Tinh ức hiếp, lập tức không vui. "Ö? Có chuyện này sao?”

Lê Tinh xoa mặt vành mắt lập tức đỏ hoe, chỉ tay về phía sau. "Không tin à? Anh hỏi Y Y và Kỳ Kỳ xem, bọn họ có thể làm chứng cho eml"

"Y Y' và "Kỳ Kỳ" vội vàng gật đầu, tiểu thư nói gì cũng đúng. Lê Tinh chôn mặt vào lòng bàn tay, vai run lên từng hồi, như thể đã chịu một nỗi oan khuất lớn lắm.

Không còn cách nào khác, Tiết Hàn nhìn cô bằng ánh mắt quá đỗi dâm dục, Lê Tinh thực sự sợ mình không kiềm chế được, đ.ấ.m vỡ đầu hắn ta.

Lê Tinh như vậy khiến Tiết Hàn đau lòng vô cùng, vội vàng an ủi: "Thải Nhi, có anh ở đây, không ai có thể bắt nạt em được! Con tiện nhân Lê Tinh đó, sớm muộn gì anh cũng g.i.ế.c c.h.ế.t nó!"

Việc Lâm Thải Nhi không ưa Lê Tinh, Tiết Hàn đã biết từ lâu, trước đây hắn ta không quan tâm là vì hắn ta không có lập trường. Bây giờ thì khác rồi, Thải Nhi và hắn ta đã là một cặp đôi nửa công khai, Lê Tinh bắt nạt Thải Nhi thì cũng giống như không nể mặt hắn ta, hắn ta tuyệt đối không cho phép.

Lê Tinh trong lòng khẽ động: Ồ? Tiết Hàn nói vậy là có ý gì đây? Chẳng lẽ Tru Tiên Giáo còn muốn ra tay với cô sao?

"Anh Tiết, bây giờ Lê Tinh đang nổi tiếng lắm, anh có cách gì đối phó với cô ta không?"

Tiết Hàn cười cười, mơ hồ nói: "Cách thì chắc chắn có, Thải Nhi đừng lo, mọi chuyện cứ giao cho anh!"

"Lê Tinh có tư chất song trọng song thiên giáp, lại còn xảo quyệt, anh Tiết thực sự có cách đối phó với cô ta sao?"

Tiết Hàn hừ một tiếng: "Thiên tài có tư chất tốt đến đâu, trước sức mạnh tuyệt đối, cũng chỉ là con kiến, không đáng sợ." Mắt Lê Tinh đảo một vòng: Sức mạnh tuyệt đối? Tiết Hàn chắc chắn không phải đang nói đến chính mình.

"Sau trận đấu Hi Nguyên, trưởng lão Sở Bách Lí khen ngợi Lê Tinh hết lời, gia tộc Diệp, gia tộc Thôi, gia tộc Kỳ, v.v. đều thiên vị Lê Tinh, cho cô ta không ít lợi ích. Anh Tiết muốn trút giận thay em, em rất cảm động nhưng cũng phải giữ gìn danh tiếng của anh, đừng để thế lực đứng sau Lê Tinh phản công, ảnh hưởng đến tiền đồ của anh." Tình yêu khiến người ta mất trí, Tiết Hàn vốn cẩn thận nhưng để an ủi Lâm Thải Nhi, hắn ta quyết định tiết lộ một chút nội tình cho cô ta, để cô ta yên tâm.

"Thải Nhi, em còn nhớ anh từng nói với em rằng anh đang giúp một quý nhân có lai lịch rất lớn làm việc không?" Lê Tinh hoàn toàn không biết nhưng cô vẫn bình tĩnh gật đầu.

"Thiên tác nghiệt còn có thể tha thứ, nhân tác nghiệt thì không thể sống. Lê Tinh gần đây làm việc quá cao tay, chọc giận quý nhân rồi, cho dù không có em, anh cũng định bắt cô ta, dâng lên cho quý nhân xử lý."

"Anh Tiết, rốt cuộc quý nhân đó là ai vậy?"

"Anh không tiện nói cho em biết, em chỉ cần biết rằng thực lực thực sự của quý nhân đó ở trên cả mười trưởng lão, g.i.ế.c c.h.ế.t Lê Tinh còn dễ hơn bóp c.h.ế.t một con kiến."

Triệu Nhất và Trịnh Kỳ nhìn nhau, cả hai đều nghi ngờ quý nhân mà Tiết Hàn nói đến, tám chín phần mười chính là giáo chủ của Tru Tiên Giáo, Mặc Chân.

Loading...