Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 220
Cập nhật lúc: 2024-12-26 09:38:22
Lượt xem: 93
Giọng nói khàn khốc từ đám mây đen tiếp tục vang lên, tràn đầy sự tức giận: "Ngươi quá nhu nhược! Dám nghi ngờ quyết định của ta!"
Đám mây đen tức giận, một luồng khí đen mạnh mẽ đánh thẳng vào tộc trưởng. Tộc trưởng đau đớn, cơ thể run rẩy nhưng không dám phản kháng. "Những kẻ hèn nhát như ngươi không xứng đáng làm tộc trưởng!" Giọng nói từ trong đám mây đen vang lên, lạnh lùng và đầy uy lực. "Ta có thể đưa ngươi lên vị trí này, và cũng có thể tước đoạt nó bất cứ lúc nào!"
Sau một hồi dọa nạt, đám mây đen tiếp tục: "Ta sẽ tìm cách khiến mọi chuyện trở nên giống như một tai nạn, không ai có thể điều tra ra được. Ngươi chỉ cần nghe theo lệnh của ta là đủ!"
"Vâng, vâng, con tuân theo lệnh của Sơn Thần đại nhân!" Tộc trưởng vội vàng cúi đầu, miệng đáp ứng trong sự sợ hãi.
Vu Âm không đi theo tộc trưởng mà chọn ở lại trong ngôi đền. Cô nhìn đám mây đen dần tan biến, không còn thấy dấu hiệu của nó trong không gian. Ngôi đền trở lại im ắng đến đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/220.html.]
Kể từ khi bước lên con đường này, Vu Âm không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào của côn trùng hay chim chóc. Không khí quá tĩnh lặng, đến mức khiến cô cảm thấy rằng từ khi đặt chân lên ngọn núi này, mình đã không còn ở trong thế giới bình thường nữa.
Cô đi đến căn phòng bên trái của ngôi đền, nơi cô phát hiện ra Lý Tư đang hôn mê, nằm bất động. Dân làng ở đây có vẻ quen thuộc với những chiếc khóa cổ kỳ lạ này. Cái khóa trên phòng của Lý Tư cũng tương tự.
Vu Âm chẳng tốn chút sức lực nào để mở cửa bước vào. Cô nhẹ nhàng đẩy Lý Tư, nhưng không thể đánh thức được cô ấy. Cuối cùng, Vu Âm sử dụng một chút linh lực để điểm vào giữa trán của Lý Tư. Lý Tư từ từ mở mắt ra, đầu óc mơ màng khi thấy Vu Âm.
Vừa mở mắt, thấy Vu Âm, Lý Tư theo bản năng định kêu lên, nhưng Vu Âm nhanh chóng đưa ngón tay lên miệng, ra hiệu im lặng.
"Yên lặng một chút, Lý Tư. Tôi đến đây theo lời Tiểu Lâm nhờ."
Nghe thấy cái tên quen thuộc, Lý Tư vội vàng gật đầu, nhưng vẻ hoảng loạn vẫn chưa tan. Đôi mắt cô đỏ hoe, đầy lo lắng. "Qua Tào Nguyên không phải là người tốt! Hắn muốn g.i.ế.c tôi!" Lý Tư nắm lấy tay Vu Âm, nước mắt lưng tròng. "Vừa mới đến cửa làng, tôi uống một ngụm nước mà hắn đưa, rồi ngất luôn. Khi tỉnh lại thì đã ở trong nhà của Qua Tào Nguyên rồi. Tôi nghe thấy Qua Tào Nguyên và đám họ hàng khoe khoang, tôi mới biết mình không phải là bạn gái của hắn mà chỉ là một vật tế thân, không cần phải bỏ ra đồng nào."