Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 259

Cập nhật lúc: 2024-12-28 21:33:55
Lượt xem: 140

“Đây không phải là bùa bình an chính thống. Ngửi thử xem, cậu có thấy mùi gì lạ không?” Vu Âm giải thích. “Bùa thật thường được làm từ chu sa và giấy vàng, có mùi thơm nhẹ đặc trưng của chùa chiền.”

Lưu Triết lắc đầu:

“Từ khi tôi bị bệnh, khứu giác không còn nhạy bén lắm.”

Vu Âm không nói thêm, trực tiếp xé lớp màng nhựa bên ngoài.

Ngay lập tức, một mùi hôi khó chịu bốc lên khiến cả Lưu Triết, dù khứu giác kém, cũng cảm thấy buồn nôn. Vu Âm kéo sợi dây đỏ ra, từ từ mở lá bùa tam giác bên trong.

Khi ba sợi tóc rơi xuống sàn, Lưu Triết lập tức cúi xuống nhặt. Anh nhìn kỹ và bất giác kinh hãi:

“Tóc vàng? Tôi chưa từng nhuộm tóc! Đây chắc chắn là tóc của anh họ tôi, Lưu Hải Dân! Trong nhà chỉ có anh ấy mới nhuộm màu này!”

Vu Âm đưa lá bùa đã mở ra cho anh, giọng bình tĩnh nhưng lạnh lùng:

“Nhìn kỹ lại cái thứ cậu gọi là ‘bùa bình an’ đi. Đây không phải bùa bình an đâu. Đây là một loại bùa dùng để làm phép trộm mệnh. Nó được viết dựa trên bát tự của cậu và anh họ cậu, tổng cộng có hai lá. Lá bùa bọc bên trong được viết bát tự của anh họ cậu, kèm theo sợi tóc của cậu, rồi lại được bao bọc bởi lá bùa viết bát tự của cậu.”

Nghe đến đây, Lưu Triết run lên:

“Đổi mệnh? Trộm mệnh? Ý cô là sao?”

“Đúng vậy.” Vu Âm gật đầu, cẩn thận nhét ba sợi tóc trở lại lá bùa rồi gấp lại. “Cậu mang lá bùa này bên người mỗi ngày, từ đó phép trộm mệnh bắt đầu phát huy. Cậu suy yếu dần, còn anh họ cậu thì hưởng trọn mệnh tốt của cậu.”

Lưu Triết hốt hoảng, giọng lạc đi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/259.html.]

“Đại sư, vậy gấp lại làm gì? Không đốt nó đi sao?”

Vu Âm lắc đầu:

“Đốt thì vô ích. Việc đốt chỉ chấm dứt được phép thuật, nhưng mệnh của cậu đã bị trộm đi rồi, phải lấy lại. Nếu không, cậu sẽ sống nửa đời sau trong cảnh thân thể ốm yếu, bệnh tật.”

Cô ngừng lại, mắt nhìn thẳng vào Lưu Triết:

“Nhà quê cậu có xa không? Chúng ta cần tìm anh họ cậu để lấy lại lá bùa kia.”

Lưu Triết thở dài, đáp:

“Quê tôi cách đây khoảng một tiếng rưỡi.”

“Vậy tối nay còn vé tàu không?” Vu Âm hỏi tiếp.

Lưu Triết lập tức mở điện thoại kiểm tra, rồi gật đầu:

“Còn vé, tôi mua ngay bây giờ.”

“Cậu mua vé về ngay, nhưng nhớ, chuyện này phải nói kín đáo với cha mẹ cậu.” Vu Âm nhắc nhở, sau đó đột nhiên hỏi:

“Cậu nói lá bùa này là ông nội cậu đưa cho đúng không? Khi về nhà, cậu phải cẩn thận với ông ấy, bởi có khả năng…”

“Ông nội tôi là đồng phạm,” Lưu Triết cười khổ. “Tôi vừa nhớ ra rồi. Hồi Tết, ông ấy cứ động vào tóc tôi. Một lần ông ấy rút tóc tôi, bảo rằng thấy tóc bạc nên nhổ giúp. Nhưng sau đó ông ấy không cho tôi xem mà bỏ đi luôn. Lúc đó tôi không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng mình làm việc quá sức nên bạc tóc.”

Loading...