Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 265

Cập nhật lúc: 2024-12-28 21:42:16
Lượt xem: 143

Cha Lưu không buông tay, quay lại gào lên, giọng đầy phẫn nộ:

“Hắn chính là kẻ thù của tôi! Là kẻ muốn hại c.h.ế.t con trai tôi! Tôi không có đứa em trai nào như hắn! Và còn ông nữa! Ông có biết đây là con của ông không? Lưu Hải Dân là cháu nội của ông, còn Lưu Triết thì sao? Nó không phải cháu nội của ông à?”

Ông nội Lưu tức giận đáp lại:

“Con đang nói linh tinh gì thế? Cả nhà là người một nhà, sao con có thể cay nghiệt như vậy? Lưu Triết và Hải Dân là anh em họ, hai đứa phải yêu thương nhau chứ! Lưu Hải Dân đang gặp tai họa, nếu Lưu Triết giúp nó thì có sao đâu? Cùng lắm là mệt mỏi vài ngày thôi. Cháu trai ba đang sắp c.h.ế.t rồi, con không thể vì cái tình anh em mà giúp nó được à?”

Nghe đến đây, cha Lưu tức giận đến run người:

“Mệt mỏi vài ngày? Ông đang đùa tôi đấy à? Ông có biết nếu hôm nay chúng tôi không đến đây kịp thời thì mạng của Lưu Triết đã không còn rồi không?”

Đúng lúc đó, Vu Âm bước ra từ trong phòng, bình thản nhưng giọng nói đầy uy lực:

“Không phải chỉ là mệt mỏi vài ngày đâu. Lưu Triết sẽ phải thay Lưu Hải Dân chịu chết. Hắn dùng tà thuật để đổi vận mệnh, chuyển tai họa đáng lẽ là của hắn sang Lưu Triết. Nếu hôm nay không gặp tôi, cậu ấy sẽ không sống quá năm năm nữa.”

Cả căn phòng rơi vào im lặng. Ông nội Lưu nhìn Vu Âm chằm chằm, lắc đầu liên tục, giọng run rẩy:

“Không thể nào! Hải Dân và mẹ nó đã nói với tôi rồi. Chỉ cần làm sức khỏe của Lưu Triết suy yếu một thời gian để giảm bớt tai họa cho Hải Dân. Qua hai năm, sức khỏe của Lưu Triết sẽ hồi phục. Tất cả đều sẽ ổn thôi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/265.html.]

Vu Âm cười nhạt, đôi mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào ông nội Lưu:

“Ông nghĩ sức khỏe của Lưu Triết chỉ suy yếu thôi sao? Nếu không phá giải, tai họa này sẽ lấy mạng của cậu ấy. Còn sức khỏe và vận mệnh của Lưu Hải Dân, từ đâu mà tốt lên? Nói đi, loại tà thuật này từ đâu mà ra?”

Mẹ Lưu lúc này đã thiêu xong tóc của Lưu Triết, lập tức quay sang hỏi:

“Đại sư, vậy là ổn chưa?”

Vu Âm gật đầu:

“Tốt rồi. Tôi đã giúp Lưu Triết lấy lại những gì thuộc về cậu ấy. Bà nhìn sắc mặt của con trai bà xem, có hồng hào hơn không?”

Mẹ Lưu vội nhìn sang Lưu Triết. Quả thật, sắc mặt của cậu đã tươi tắn hơn hẳn, không còn nhợt nhạt như trước. Lưu Triết cảm nhận sự thay đổi rõ rệt, reo lên:

“Mẹ ơi, con không còn khó chịu nữa! Cả người con tràn đầy sức sống!”

Ông nội Lưu vẫn chưa từ bỏ, ông lắc đầu, giải thích trong hoảng loạn:

“Ba không nghĩ sẽ lấy mạng Lưu Triết đâu. Ba chỉ nghĩ để sức khỏe nó yếu đi một chút, rồi sau này sẽ bù lại. Ba thương Hải Dân nhiều hơn, vì cuộc sống của nó không thuận lợi bằng. Nó không giỏi giang, không thành công như nhà con. Ba chỉ đau lòng cho nó nhiều hơn thôi!”

Loading...