Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 407
Cập nhật lúc: 2025-01-01 17:18:35
Lượt xem: 120
Vu Âm nhắc nhở:
“Quỷ Sơn Tiêu có sức mạnh hủy diệt, một cú đ.ấ.m là san phẳng cả ngọn núi. Nói sư phụ anh đừng khiêu khích nó nữa! Đây là lãnh địa của nó, đừng đùa giỡn với tính mạng.”
Trong khi đó, Nguyên Minh đại sư vẫn đang chiến đấu dữ dội. Lớp da dày như giáp của Quỷ Sơn Tiêu khiến mọi đòn tấn công của ông chỉ như gãi ngứa. Mặc kệ tiếng gọi của Vu Âm, ông chỉ hét lại:
“Cục trưởng, cô cứ đưa mọi người đi trước! Đừng lo cho tôi!”
Vu Âm không còn cách nào khác, nhanh chóng đưa mọi người vào xe buýt. Cô dùng một lá bùa đặc biệt nâng chiếc xe lên cao, treo một tấm gương thần trước xe và niệm chú:
“Phá!”
Một khe nứt xuất hiện trên bầu trời, Vu Âm điều khiển xe lao thẳng vào đó, đưa mọi người thoát khỏi Quỷ Vực.
Sau khi thu hồi gương thần, cô lập tức quay lại chiến trường. Vu Âm triệu hồi thanh kiếm thần, ánh sáng rực rỡ bao trùm khắp nơi. Chỉ trong chớp mắt, thanh kiếm phân ra hàng ngàn mũi kiếm nhỏ, tạo thành một trận pháp uy nghiêm.
“Nguyên Minh, tránh ra!” Vu Âm hét lớn, dùng một sợi dây thừng linh lực quấn lấy cánh tay Quỷ Sơn Tiêu, kéo nó lại để bảo vệ Nguyên Minh.
Quỷ Sơn Tiêu gầm lên giận dữ, lao thẳng vào Vu Âm. Nguyên Minh kêu lớn:
“Cục trưởng, cẩn thận móng vuốt của nó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/407.html.]
“Tôi biết!” Vu Âm đáp lại, bay lên không trung. Hàng vạn thanh kiếm lập tức chuyển động, bao vây Quỷ Sơn Tiêu. Móng vuốt sắc bén của nó không thể xuyên thủng trận kiếm, dù nó vùng vẫy dữ dội.
Cả khu vực rung chuyển, tiếng gầm thét của Quỷ Sơn Tiêu làm không gian như muốn nổ tung. Vu Âm tập trung thu nhỏ dần trận kiếm, cố gắng áp chế nó. Nhưng phía dưới, Nguyên Minh đã kiệt sức, bị đánh bật liên tục.
“Cục trưởng, tôi không trụ nổi nữa! Cô còn sức thì đưa tôi ra khỏi đây đi!” Nguyên Minh vừa thở hổn hển vừa hét lớn về phía Vu Âm.
Vu Âm quay lại, chỉ thấy một dáng người nhếch nhác, tả tơi đến đáng thương.
Vu Âm ném lá bùa về phía Nguyên Minh, giọng nói dứt khoát:
"Nắm lấy lá bùa này!"
Không đợi ông kịp phản ứng, cô nhanh tay ném thêm một lá bùa khác vào khe nứt. Một luồng linh lực mạnh mẽ b.ắ.n ra, cuốn lấy Nguyên Minh. Ông chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị đẩy văng ra khỏi Quỷ Vực.
Nguyên Minh hét lớn một tiếng trong hoảng hốt, nhưng chỉ vài giây sau, khi nhận ra mình đã an toàn, ông mới thở phào nhẹ nhõm. Ông vừa đứng dậy, vừa ôm mặt rên rỉ:
"Đúng là cục trưởng, làm gì cũng không báo trước! Suýt nữa tim tôi rớt ra ngoài! Thật c.h.ế.t mất, con Quỷ Sơn Tiêu đó đánh thẳng vào mặt tôi chỉ vì tôi lỡ mồm chê nó xấu xí!"
Đại Không chạy tới, thấy sư phụ đã được cứu ra, liền vội hỏi:
"Sư phụ, mọi người đâu rồi? Tiểu Ngư và hòa thượng đâu?"