Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 439

Cập nhật lúc: 2025-01-02 10:23:32
Lượt xem: 100

Nghe đến đây, Vu Âm không nhịn được, phá lên cười:

“Trên đời này sao lại có người kỳ lạ như vậy?”

“Chưa hết đâu!” Tê Duyệt nhún vai, giọng đầy châm biếm:

“Bà ấy bảo con trai bà ấy thật thà, có công việc ổn định. Rồi bà ấy bảo chị và con trai bà ấy rất hợp nhau. Em có biết cái gọi là ‘hợp’ trong miệng bà ấy là gì không?”

“Chị cao 1m65, con trai bà ấy cao 1m68. Bà ấy bảo, ‘Cao quá cũng chẳng để làm gì, chỉ cần thật thà là được.’

“Chị tốt nghiệp đại học danh tiếng nước ngoài, còn con trai bà ấy chỉ tốt nghiệp trung cấp. Bà ấy bảo, ‘Con gái lấy chồng rồi thì ở nhà nội trợ là chính, học nhiều cũng chẳng có ích gì.’

“Chưa hết, bà ấy còn nói con trai bà ấy hồi đi học không trưởng thành nên mới không thi đậu cấp ba. Nhưng bà ấy bảo, ‘Bằng cấp không quan trọng, cuối cùng cũng chỉ đi làm thôi. Nhiều người tốt nghiệp đại học còn không kiếm được nhiều tiền bằng con trai bà ấy.’”

“Nghe bà ấy nói, chị còn tưởng con trai bà ấy kiếm được nhiều tiền lắm. Ai ngờ, hỏi ra mới biết, cậu ta làm ở xưởng, một tháng được 3.500 tệ, lại chưa có bảo hiểm xã hội. Nói thật, một người đàn ông 30 tuổi, đi giao cơm hộp còn kiếm được nhiều hơn thế!”

Tê Duyệt nhún vai, cười châm biếm:

“A, chị quên nói, với 3.500 tệ một tháng đó, cả nhà họ không có nhà cửa gì. Họ chỉ có một căn nhà cấp bốn ở quê, còn hiện tại thì cả gia đình chen chúc nhau trong ký túc xá của nhà máy. Mỗi tháng chỉ tốn 300 tệ tiền thuê.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/439.html.]

Vu Âm vừa nghe vừa lắc đầu, không nhịn được hỏi:

“Thế chị đã trả lời dì Lý thế nào?”

Tê Duyệt bật cười, nhưng trong giọng nói vẫn pha chút bực mình:

“Chị nói thẳng với dì ấy, một người đàn ông, đến nuôi sống bản thân còn không đủ thì lấy gì mà lập gia đình? Em thấy đấy, một gia đình bình thường, dù không có xe hơi thì ít nhất cũng phải có nhà. Chim còn biết làm tổ, anh ta 30 tuổi rồi mà chẳng có nổi cái nhà, thế mà còn nghĩ đến chuyện cưới vợ.”

Tê Duyệt dừng lại một chút, ánh mắt đầy vẻ bất mãn:

“Chị thực sự cảm thấy, việc dì ấy cứ thích gán ghép chị với một người đàn ông như thế chính là sự sỉ nhục lớn nhất đời chị.”

Vu Âm cố nhịn cười nhưng không được, đành bật cười thành tiếng.

“Đừng cười to thế chứ! Em phải an ủi chị chứ không phải cười chị!” Tê Duyệt cau mày, bước lại gần, đưa tay bịt miệng Vu Âm.

“Rồi sao nữa? Dì Lý phản ứng thế nào?” Vu Âm tò mò hỏi tiếp.

“Bà ấy vừa nghe đến chuyện nhà cửa, xe cộ, lập tức bảo rằng nhà họ không có gì, nhưng chị có là đủ rồi.”

“Cái gì cơ?” Vu Âm mở to mắt, ngạc nhiên.

Loading...