Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 495

Cập nhật lúc: 2025-01-03 11:58:10
Lượt xem: 204

Nghe đến đây, Vu Âm cau mày, mắt vẫn không rời tập hồ sơ.

"Trước đây, xem bói của bà ấy chẳng ai tin. Hầu hết mọi người chỉ tìm đến bà để cầu yên tâm tinh thần. Nhưng vài tháng gần đây, dân làng lại đồn rằng bà cốt này nói gì cũng rất chuẩn. Đặc biệt, bà không cho ai bước vào nhà mình nữa."

Lữ Văn Quân dừng lại, ánh mắt dừng trên Vu Âm, nhận ra cô vẫn đang mân mê một viên ngọc trai trong tay.

"Vu Âm, cô nghe tôi nói không đấy?"

Vu Âm giật mình, vội giấu tay ra sau lưng, cười gượng.

"Nghe chứ, nghe rất rõ. Cái này… à… viên ngọc tôi mới lấy từ Cầu Minh. Chú nghĩ xem, nếu ép hắn khóc thêm vài viên cỡ này, tôi có thể mang về làm phụ kiện cho giày, chắc chắn rất đẹp."

Đại Không đứng ngoài không nhịn được, bật cười.

"Cục trưởng đúng là dám nghĩ!"

Vu Âm phớt lờ, tiếp tục nói.

"Ngọc trai từ nước mắt nhân ngư không chỉ quý giá, mà còn là thuốc giải độc cực kỳ hiệu quả. Thậm chí, chúng còn có tác dụng làm đẹp vượt xa mọi loại mỹ phẩm trên thị trường. Với số ngọc này, tôi có thể giúp Trương Hồng Thiên chữa lành vết thương trên mặt trước thời hạn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/495.html.]

Nhắc đến Trương Hồng Thiên, không khí bỗng trở nên nghiêm túc hơn. Vu Âm ngừng lại một chút, rồi nói tiếp.

"Trên đời còn rất nhiều người như Trương Hồng Thiên. Họ không chỉ bị thương ngoài da mà còn chịu những vết thương tinh thần và thể xác không thể lành. Có người bị bỏng nặng, có người mất tay chân. Tôi muốn danh sách những người cần được chữa trị. Cầu Minh không còn sống lâu, nhưng trong thời gian này, chúng ta phải tận dụng nước mắt của hắn để cứu giúp càng nhiều người càng tốt."

Cô đặt viên ngọc lớn nhất vào túi, rút từ túi áo ra chiếc điện thoại của Cầu Minh, đưa cho Lữ Văn Quân.

"Chiếc điện thoại này, chú hãy cho người cài thiết bị nghe lén. Sau đó, tôi sẽ trả lại cho Cầu Minh. Khi hắn liên lạc với các nhân ngư khác, chúng ta sẽ biết được vị trí của họ. Không thể để bất kỳ yêu quái nào làm hại thêm những người vô tội."

Lữ Văn Quân nhận lấy điện thoại, gật đầu tán thành.

"Cô quả là suy nghĩ chu toàn."

Vu Âm khẽ cười.

"Tôi chỉ làm những gì cần thiết thôi. Đôi khi yêu quái không phải là kẻ thù, nhưng để bảo vệ con người, chúng ta phải luôn đề cao cảnh giác."

Nghe Cầu Minh kể, nhân ngư sống gần biển hầu như đã lên bờ hết. Điều này khiến khả năng tồn tại những người giống như Vọng Thư là rất cao. "Yêu tộc vốn rất giỏi thôi miên và các loại thuật pháp khác," Vu Âm nói, "một khi họ theo dõi, người thường gần như không thể chống lại được."

Cô ngừng lại một chút rồi nói thêm: "Hiện tại tu vi của Cầu Minh còn thấp, lại bị giam giữ trong khu vực có nhiều cấm chế, nên hắn hoàn toàn không có cơ hội liên lạc với yêu tộc khác. Điều này đảm bảo chúng ta có thể hành động mà không sợ bị lộ."

Loading...