Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 525

Cập nhật lúc: 2025-01-09 00:30:14
Lượt xem: 86

Đàm Từ lặng người nghe Vu Âm thuật lại, ánh mắt anh thoáng hiện lên sự lo lắng.

"Chuyện này rất nghiêm trọng," cô nói tiếp. "Em cần vẽ thêm vài lá bùa Chân Ngôn để phòng thân. Có thể em sẽ phải ra ngoài gấp, nên đêm nay anh đừng đợi em. Khi xong việc, em sẽ nghỉ ngơi thật tốt. Em hứa sẽ chữa chân cho anh, nên mấy ngày tới anh nhớ nghỉ ngơi đầy đủ nhé."

Đàm Từ nhìn Vu Âm với chút bất ngờ xen lẫn ngưỡng mộ. Anh biết cô đã xem bói cho ai đó tối nay, nhưng không ngờ sự việc lại có tầm ảnh hưởng lớn đến vậy.

Nghe Vu Âm kể rằng đêm nay cô đã cứu được ba người, Đàm Từ xoa nhẹ đầu cô, cười đầy tự hào: "Bạn gái của anh thật lợi hại."

Anh không giấu được vẻ kiêu hãnh trong ánh mắt, tựa như thành tựu của Vu Âm cũng là niềm tự hào của anh. Tuy nhiên, Đàm Từ không phải kiểu người thích bám dính hay làm phiền khi biết cô đang vội. Anh lặng lẽ ngồi bên cạnh khi cô vẽ bùa, không nói lời nào. Mỗi khi Vu Âm hoàn thành một lá bùa, anh đều cẩn thận thu dọn và sắp xếp giúp cô.

Khi Vu Âm vẽ xong, cô ngồi thở phào nhẹ nhõm nhưng cũng không vội chờ cuộc gọi từ Lữ Văn Quân. Cô hiểu rõ rằng những thông tin mật cấp cao nhất cần phải qua nhiều lớp xét duyệt và phê chuẩn, không thể nhận được phản hồi ngay lập tức.

Vu Âm đi rửa mặt rồi quay lại bảo Đàm Từ: "Anh về phòng nghỉ đi. Em cũng sẽ tranh thủ chợp mắt một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/525.html.]

Đàm Từ gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn đầy lo lắng. Khi cô lên giường nằm, Đàm Từ mới trở về phòng mình.

Vừa chợp mắt được một lát, Vu Âm đã bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại khi trời còn chưa sáng rõ.

Sau cuộc gọi ngắn gọn, cô để lại một mảnh giấy trong phòng, dặn dò Đàm Từ nếu anh dậy sớm thì không cần đợi cô. Cô thu dọn đồ đạc và lập tức rời khỏi biệt thự.

Khi cô đến Đặc Sự Cục, ánh đèn vẫn sáng trưng. Vu Âm nhìn thấy Lữ Văn Quân, quầng thâm dưới mắt ông càng rõ ràng hơn so với tối qua.

"Lão Triệu và các lãnh đạo cơ quan tình báo đã có mặt trong phòng họp. Tôi đợi đến lúc mọi người đến đủ mới gọi cô," Lữ Văn Quân nói, giọng pha chút áy náy.

Vu Âm chỉ gật đầu, bước nhanh lên lầu, không quên nói: "Cảm ơn chú đã đợi tôi."

Đẩy cửa phòng họp lớn, Vu Âm thấy nhiều người đã ngồi bên trong. Một số là gương mặt quen thuộc, nhưng có ba người mà cô chưa từng gặp, chắc hẳn họ là thành viên của cơ quan tình báo.

"Vu Âm đến rồi," lão Triệu lên tiếng, đồng thời đưa cho cô một tập hồ sơ dày. "Đây là tài liệu cô cần. Chúng tôi đã tổng hợp tất cả thông tin liên quan đến các nhiệm vụ nằm vùng tại khu vực này."

Loading...