Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 611

Cập nhật lúc: 2025-01-13 10:07:49
Lượt xem: 113

"Vu cục trưởng..." Trương Hồng Thiên run run cầm gương, vừa mừng vừa nghẹn ngào. "Tôi không ngờ mình lại thành... một chàng trai trắng trẻo thế này. Cô nhìn xem, làn da này! Vợ tôi mà thấy chắc ghen c.h.ế.t mất. Tuấn tú đến mức người ta còn tưởng tôi là em trai cô ấy mất thôi."

Câu nói của ông vừa buồn cười lại pha chút xót xa.

Vu Âm bật cười:

"Người ta sẽ nghĩ anh dùng sắc đẹp để thu hút fan nữ cho mà xem. Nhưng nhìn kỹ, da mặt và da cổ anh chênh nhau một tông màu. Tạm thời, anh nên mặc áo có cổ để che đi. Phơi nắng thêm một thời gian sẽ đều màu thôi."

Ngọc trai nhân ngư không chỉ làm lành vết thương mà còn giúp làn da trắng mịn. Nhưng vì Trương Hồng Thiên trước đây thường làm việc nặng ngoài trời, cánh tay và cổ ông vẫn giữ màu sạm nắng, tạo nên sự tương phản rõ rệt.

"Đại sư, cảm ơn cô rất nhiều," Trương Hồng Thiên nói, giọng đầy xúc động. "Không có cô, tôi không biết giờ này mình ra sao nữa. Tôi cảm thấy như được tái sinh một lần vậy."

Vu Âm mỉm cười nhẹ nhàng:

"Không cần cảm ơn đâu. Tôi biết hôm nay anh bận việc, mau đi đi. Còn tôi cũng có chuyện cần làm."

Trước khi rời đi, cô nói thêm:

"Cây ăn quả anh tặng tôi lần trước lớn rất tốt. Tôi rất thích nó."

Trương Hồng Thiên cúi đầu cảm ơn thêm một lần nữa, sau đó nhanh chóng rời khỏi vườn cây.

Sau khi hoàn thành công việc ở vườn cam, Vu Âm trở về biệt thự. Khi cô vào nhà, Đàm Từ và Nghiêm Minh đang trò chuyện trong thư phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/611.html.]

Gõ cửa nhẹ, cô bước vào. Thấy cô, Đàm Từ ra hiệu mời ngồi.

"Đại sư, cô về rồi à?" Nghiêm Minh mỉm cười, lịch sự chào hỏi. "Tôi vừa nghe Đàm tổng kể về người mà anh ấy đã tìm kiếm bấy lâu. Nếu không nhờ cô nhắc nhở, e rằng anh ấy vẫn còn loay hoay mà không biết người đó đã phẫu thuật chuyển giới, thậm chí đang sống dưới thân phận giúp việc người Philippines trong nhà anh ấy."

Vu Âm ngồi xuống giữa hai người, ánh mắt lướt qua tập tài liệu đặt trên bàn. Cô hỏi Đàm Từ:

"Vậy là anh đã tìm được đối tượng nghi ngờ rồi phải không? Có gì cần em giúp không?"

Nghiêm Minh gật đầu, giọng đều đặn:

"Qua việc điều tra về người giúp việc người Philippines, kết hợp với các bản ghi giao dịch tài chính, dù hắn che giấu rất kỹ, chúng tôi vẫn tìm ra được manh mối. Đó chính là Đàm Minh Trọng."

"Đàm Minh Trọng?" Vu Âm ngạc nhiên, đôi mày khẽ nhíu lại. "Là bác của anh sao?"

"Đúng vậy," Đàm Từ trả lời, giọng trầm. "Hắn chính là kẻ đã hạ độc ông nội tôi trước đây. Nhưng chỉ với chỉ số IQ của hắn thì rất khó để nghĩ ra những thủ đoạn tinh vi như vậy. Tôi nghi ngờ ông cụ đứng đằng sau hỗ trợ."

"Ý anh là... ông nội anh liên quan đến việc biển thủ?" Vu Âm hỏi, giọng đầy tò mò.

"Rất có khả năng." Đàm Từ đáp. "Nếu không, với bản thân Đàm Minh Trọng, hắn chẳng thể nào tự mình che giấu mọi chuyện một cách hoàn hảo đến vậy."

Vu Âm nghiêng đầu suy nghĩ, rồi lên tiếng:

"Anh có sinh thần bát tự của hai người này không? Đưa em, để em tính thử xem."

Loading...