Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 627

Cập nhật lúc: 2025-01-14 12:05:20
Lượt xem: 78

Hứa Yến vừa mở miệng, định lớn tiếng chửi bới như mọi khi, nhưng kỳ lạ thay, cô không thể kiểm soát được lời nói của mình. Giọng nói lạnh lùng nhưng rõ ràng vang lên từ miệng cô:

“Con rối này là tôi nhặt được ba năm trước, trong một lần đi chơi ở khu rừng gần thành phố H. Khi ấy tôi thấy nó có dáng vẻ kỳ lạ, liền nhặt lên xem qua. Tôi nhớ rõ là mình đã vứt nó đi ngay sau đó, nhưng không ngờ khi trở về nhà, dọn dẹp lại đồ đạc, nó đã xuất hiện trong túi xách của tôi.”

“Cụ thể là khu rừng nào?” Lữ Văn Quân chen vào hỏi.

“Khu rừng ở thành phố H, không nổi tiếng lắm, cũng không cần mua vé vào cửa. Khi đó, tôi còn làm việc trong một nhà máy ở thành phố H.” Hứa Yến kể rõ tên khu rừng.

Nghe đến đây, Vu Âm khẽ sững người. Đó chính là ngọn núi nơi cô và Đàm Từ từng gặp biến cố.

“Cụ thể là thời gian nào?” Vu Âm truy vấn thêm.

“Là vào mùa hè, nếu tôi nhớ không nhầm thì khoảng đầu tháng Bảy, ngay sau khi có kết quả trúng tuyển đợt đầu tiên của kỳ thi đại học. Những ngày đó, khắp nơi đều nói về chủ đề này.”

Vu Âm nhíu mày, quay sang nói với Lữ Văn Quân:

“Hứa Yến không nhớ rõ ngày cụ thể, anh kiểm tra giúp tôi, tìm cách xác định chính xác thời gian đó.”

Trong lòng cô bất giác dấy lên một dự cảm không lành. “Hy vọng không phải là sự trùng hợp này…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/627.html.]

Vu Âm hít sâu một hơi, nhìn thẳng vào Hứa Yến:

“Cô nói tiếp đi, sau khi nhặt được con rối, cô đã làm gì?”

Hứa Yến tiếp tục, giọng nói mang chút run rẩy:

“Đêm đó, tôi đã mơ một giấc mộng kỳ quái. Trong mơ, có một cái bóng đen nói với tôi rằng, chỉ cần tôi thờ phụng nó, nó sẽ giúp tôi thực hiện mọi ước nguyện.”

“Ban đầu, tôi nghĩ đó chỉ là mơ mộng vớ vẩn, không đáng bận tâm. Tôi để con rối ở góc phòng ký túc xá rồi quên đi. Chưa đầy mười ngày sau, tôi từ chức ở nhà máy tại thành phố H và chuyển đến làm việc tại một nhà máy ở thành phố S, do một người đồng hương giới thiệu.”

“Con rối này thật kỳ quái. Khi thu dọn hành lý rời khỏi thành phố H, tôi nhớ rõ ràng mình đã vứt nó vào thùng rác. Nhưng đến ký túc xá ở thành phố S, khi mở đồ ra, con rối lại nằm ngay trong túi hành lý của tôi.”

“Lúc đó tôi nghĩ mình mệt mỏi quá, nhớ nhầm. Nhưng những giấc mơ lạ lùng ấy không dừng lại. Sau này, khi có một người khiến tôi đặc biệt căm ghét, tôi đã thử chấp nhận lời đề nghị của cái bóng trong mơ.”

Nghe đến đây, cả người Hứa Yến run rẩy, cơ mặt co giật, như đang đấu tranh dữ dội với chính mình, nhưng không thể dừng lại:

“Tôi… tôi đã làm theo lời của con rối. Tôi đã g.i.ế.c người…”

Vu Âm gằn giọng, ép hỏi:

“Cô đã g.i.ế.c ai? Vì sao lại g.i.ế.c người đó?”

Loading...