Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Sư Xuyên Không: Bắt Quỷ, Đoán Mệnh, Cưa Đổ Tổng Tài - 76

Cập nhật lúc: 2024-12-22 00:11:40
Lượt xem: 133

Màn livestream chìm trong bầu không khí đặc quánh khi ma nữ đứng đối diện Vu Âm qua màn hình điện thoại, giọng nói sắc lạnh vang lên, nhưng vẫn mang theo chút uất nghẹn:

“Streamer, tôi là Vương Hiểu Nhã. Tôi từng là hàng xóm của Vương Phú Quý, chúng tôi còn là họ hàng xa, cách nhau năm đời. Nhà tôi vốn không giàu có, nhưng cha mẹ luôn cố gắng hết mình vì tôi. Đời họ chỉ có mỗi tôi là con, tôi là niềm hy vọng duy nhất của họ.”

Cô dừng lại một chút, ánh mắt đỏ tươi nhìn Vương Phú Quý đang nằm bất động nơi góc phòng, rồi tiếp tục:

“Năm tôi học cấp ba, tôi bất ngờ bị bệnh nặng. Khi đi khám, bác sĩ kết luận rằng chỉ có phẫu thuật mới có thể kéo dài sự sống. Cha mẹ tôi dù nghèo đến đâu, cũng không ngần ngại đập nồi bán sắt, làm tất cả để gom tiền chữa bệnh cho tôi.

Suốt nhiều năm trời, tôi phải nằm viện, vừa điều trị vừa chờ cơ hội được phẫu thuật. Cha mẹ tôi đi vay tiền khắp nơi, họ hàng, bạn bè, ai giúp được đều đã giúp. Nửa năm trước, cuối cùng tôi cũng có cơ hội phẫu thuật. Cha mẹ gom đủ từng đồng từng cắc, mừng rỡ vì nghĩ tôi có thể sống tiếp. Nhưng rồi...”

Nói đến đây, Vương Hiểu Nhã nghẹn lại, giọng cô trầm xuống, mang theo sự đau đớn và phẫn nộ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dai-su-xuyen-khong-bat-quy-doan-menh-cua-do-tong-tai/76.html.]

“Hôm đó, mẹ tôi ở bệnh viện cùng tôi. Cha tôi mang theo túi tiền tích góp đi nộp phí phẫu thuật. Nhưng khi đến nơi, ông sờ túi mới phát hiện toàn bộ số tiền đã không cánh mà bay. Cha tôi hoảng hốt quay lại tìm, báo cả cảnh sát, nhưng chẳng có ai trả lại.

Ngày phẫu thuật cận kề, cha mẹ tôi như người ngồi trên đống lửa, đi khắp nơi hỏi han hàng xóm láng giềng, mong mỏi ai đó nếu thấy tiền thì trả lại. Nhưng không ai lên tiếng. Không có tiền, tôi chẳng thể phẫu thuật. Sức khỏe tôi yếu dần, rồi chỉ hai tháng sau, tôi qua đời trên giường bệnh.”

Câu chuyện làm không khí như đông cứng lại, người xem lặng đi trong kinh hãi. Ánh mắt ma nữ đẫm đầy hận thù, giọng cô như lưỡi d.a.o cắt sâu vào lòng mọi người:

“Bảy ngày sau khi tôi chết, tôi trở về nhà. Tôi thấy cha mình đứng trên mái nhà, tự trách bản thân vì sự bất cẩn mà khiến tôi mất đi cơ hội sống. Nếu mẹ tôi không kịp kéo ông xuống, cha tôi đã nhảy lầu tìm cái c.h.ế.t để đi theo tôi rồi.

Mẹ tôi thì thầm với tôi, bà sẽ làm tất cả để trả hết nợ họ hàng, không thể phụ lòng tin của mọi người. Bà hứa, khi nào trả hết nợ, cha mẹ sẽ đến bên tôi để đoàn viên.”

Giọng cô trở nên sắc bén hơn, sát khí tỏa ra khắp nơi:

“Nhưng tôi không cam lòng! Không cam lòng c.h.ế.t như vậy! Tôi đi khắp làng xóm để tìm kẻ đã lấy cắp số tiền đó. Cuối cùng, tôi phát hiện hung thủ chính là Vương Phú Quý!

Loading...