Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đạo Sĩ Vượt Ải Game Kinh Dị - Phần 15: Hết Phần 15

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-11-22 21:04:33
Lượt xem: 129

Ngoại truyện 1

Đại sảnh game.

Phượng Ngọc Sâm chặn Tạ Đường lại.

Hắn híp mắt phượng: “Tôi đã phát hiện ra bí mật của cậu.”

Tạ Đường lạnh lùng liếc hắn một cái, gạt tay hắn muốn đi.

Nhưng lại nghe thấy phía sau truyền đến một loạt câu hỏi: “Sau khi đăng nhập game, Lý Khả Ái và Xuân Nhật Anh đã trúng “Lá Chướng Mục”, quên hết những người khác ngoại trừ nhau.”

“Cậu cũng trúng chiêu sao?”

Tạ Đường dừng bước: “Anh rốt cuộc muốn nói gì?”

Phượng công tử phe phẩy quạt, cười như không cười: “Cậu rõ ràng nhớ các cô ấy nhưng lại giả vờ như mới gặp lần đầu.”

“Phó bản “Tâm” có hai lối vào.”

“Đăng nhập từ lối vào tình yêu, nhiệm vụ là công lược.”

“Đăng nhập từ lối vào kinh dị, nhiệm vụ là chiến thắng chấp niệm.”

“Cậu rõ ràng đăng nhập từ lối vào kinh dị, nhiệm vụ của cậu rõ ràng là chiến thắng “Chấp niệm”, không hề liên quan đến công lược, tại sao lại diễn kịch cùng các cô ấy?”

Tạ Đường đỏ mặt: “Anh muốn làm gì?”

Phượng công tử cười tủm tỉm lướt đến trước mỹ thiếu niên: “Trang viên của cậu ở Thụy Sĩ và Pháp, tôi nguyện ý mua lại với giá cao…”

Tạ Đường thở phào nhẹ nhõm, đang định đồng ý.

Lại nghe thấy đối phương dụ dỗ: “Chỉ cần cậu đồng ý, chuyện cậu thích Xuân Nhật Anh, tôi sẽ giữ kín như bưng.”

Tạ Đường: “… Thần kinh.”

Cậu ta gạt tay Phượng tổng tài ra, bước ra khỏi đại sảnh dưới ánh trăng.

Trong lòng, hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.

Mười lăm phút trước.

Phượng Ngọc Sâm phe phẩy quạt suy nghĩ: “Tạ Đường cố ý lan truyền tin đồn, nói rằng Trạng nguyên đang tìm Xuân Nhật Anh.”

“Cậu ta lại cố ý khoanh tròn hai chữ “Khả Ái” trong tập thơ.”

“Nhất định là muốn dẫn dắt Lý Khả Ái và Xuân Nhật Anh trao đổi đối tượng công lược.”

“Vậy nên cậu ta thích Lý Khả Ái!”

“Không đúng không đúng, Tạ Đường rất gian xảo, sẽ không dễ dàng để lộ chân tình.”

“Cậu ta cố ý tranh Lý Khả Ái với ta, là để đánh lạc hướng!”

“Lúc Xuân Nhật Anh nguy hiểm đến tính mạng, cậu ta trong lúc nóng vội đã nói ra lời yêu nàng, cũng thành công đưa Xuân Nhật Anh đi. Tên này haa~ Rốt cuộc đã để lộ chân tâm rồi!”

“Vậy tại sao cậu ta lại tiêu hao “Chìa khóa thông quan” quý giá để giúp Lý Khả Ái trốn thoát khỏi phó bản?”

“Chiếc chìa khóa đó là cậu ta dùng một trang viên đổi lấy từ Đông Phương Nhiên, là vật quý giá mà mỗi người chơi chỉ có một chiếc duy nhất… Tại sao cậu ta lại dùng nó cho Lý Khả Ái?”

“Chẳng lẽ là để đánh lạc hướng suy nghĩ của mình?”

“Được rồi, Tạ Đường thật sự rất gian xảo!”

“Ừm, cậu ta thích Xuân Nhật Anh!”

Ngoại truyện 2

Gần đây tôi thường xuyên ngẩn ngơ.

Cửu Vĩ Hồ thu nhỏ lại bằng một chú mèo con, cuộn tròn trong lòng tôi: "Loài người ngu ngốc, lại đang nghĩ gì thế?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dao-si-vuot-ai-game-kinh-di/phan-15-het-phan-15.html.]

Nhìn ánh hoàng hôn đỏ rực, tôi u uất nói:

"Đang nghĩ về sự đời bể dâu, thời gian trôi qua thật đáng sợ."

"Chậc~"

Nó cười lạnh, l.i.ế.m láp ly sữa chua dâu tây: "Loài người đoản mệnh, chẳng qua chỉ là vật bị thời gian bỏ rơi. Cô than thở làm gì?"

Bởi vì...

Bởi vì đối với tôi, nói lời từ biệt với Bạch Long trong phó bản "Tâm", thả lão hắc vụ ra ở bệnh viện, chỉ là chuyện của một buổi tối.

Tôi chỉ cày game thâu đêm, sau đó đến bệnh viện thăm Tiểu Anh.

Chỉ là chuyện của một buổi tối thôi!

Nhưng trong một đêm này, Bạch Nhược Hàm lại luân hồi trong từng phó bản để tìm kiếm hồn phách của Tiểu Anh... Trải qua vạn năm!

Đối với tôi, chỉ là khoảnh khắc ngắn ngủi.

Đối với hắn, lại là vạn năm lênh đênh.

Rõ ràng hắn có tuổi thọ vạn năm, còn tôi chỉ có trăm năm ngắn ngủi.

Nhưng chỉ trong đêm nay, khoảnh khắc của tôi lại vượt qua vạn năm của hắn.

"Thời gian, rốt cuộc là gì?”

"Thời gian, có thực sự tồn tại không?"

Tôi nói ra nỗi băn khoăn.

Bỗng nghe thấy một tiếng cười thanh thúy: "Tiểu đạo sĩ, cô sắp giác ngộ rồi."

Thần Ẩn mặc áo trắng, lộn người nhảy vào căn hộ của tôi.

Mây trời lúc hoàng hôn cháy rực.

Đôi mắt đa tình của yêu tăng sáng long lanh.

"Bởi vì cô đang ở chiều không gian cao hơn. Cô chơi game, hắn sống trong phó bản.”

"Giống như đọc một cuốn tiểu thuyết, cô có thể dễ dàng lật trang, lật qua sự ra đời của hắn và lật qua cái c.h.ế.t của hắn.”

"Cô có thể đảo ngược thời gian, xem hắn lúc tuổi già sức yếu, bên lò sưởi rồi lại xem hắn thời trẻ tuổi kiêu ngạo, rong ruổi trên đường phố.”

Tôi trầm ngâm một lúc: "Nói như vậy, người ở chiều không gian cao hơn, cũng có thể lật giở cuộc đời của chúng ta như vậy?"

Tôi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời: "Người ở chiều không gian cao hơn, là ai?"

...

Đêm khuya, một cô gái tóc dài xinh đẹp ngừng gõ chữ.

Trên màn hình nhấp nháy dòng chữ cuối cùng - Tác giả Zhihu: Hoa Minh Ái.

Cô ấy biết.

Không lâu nữa, sẽ có rất nhiều độc giả nhìn thấy câu hỏi của Lý Khả Ái.

"Người ở chiều không gian cao hơn, là ai?"

...

Hoa Minh Ái cũng ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời đêm không một vì sao.

Nhìn vào vũ trụ bao la, xuyên qua hư vô của không thời gian và vòng tuần hoàn của nhân quả.

Đặt ra câu hỏi giống như Lý Khả Ái.

— Người ở chiều không gian cao hơn, là ai?

- Hết Phần 15 - Còn tiếp

Loading...