Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 139

Cập nhật lúc: 2024-11-10 16:20:37
Lượt xem: 101

Chương 139:

 

 

Hàn Hướng Nhu không muốn phân trần quá nhiều cho bản thân, dứt khoát nói một cách đơn giản: “Chi phí tà 1 triệu 200 ngàn, bốn nhà các người có thể chia đều, nếu như không thể góp đủ trong một tần, cũng có thể trả góp sau này.“ Câu nói sau cùng khiến những người có mặt ở đó đều cảm thấy trong lòng yên tâm hơn không ít. Nếu như là kẻ lừa đảo, e rằng ban đầu đã muốn lấy đủ tiền để mau chóng chưồn đi, nào có chủ động nói trả góp sau chuyện này chứ. Mẹ của Vạn Hiểu Vũ vừa mới tán thành nói “được”, tại nghe thấy mẹ của Trương San San hết sức bất mãn tiếp tời: “Cái giá này của cô cũng đắt quá rồi đấy! Làm quái gì mà hơn 1 triệu chứ! Ăn cướp à!”

Hàn Hướng Nhu hờ hững nhìn bà ta: “Lần này ngay cả nơi mất tích cũng không biết, tìm kiếm lại rất phiền phức. Muộn một phút sẽ gia tăng nguy cơ xảy ra chuyện, các người quyết định nhanh lên đi.”

TBC

Mẹ của Trương San San không biết nhớ đến điều gì, chớp mắt rồi lại mở miệng: “Nếu không nhà chúng tôi tìm người khác, cô bảo ba nhà bọn họ trả tiền là được rồi.” “Cũng được.” Cô khẽ mỉm cười: “Chẳng qua tôi không dám bảo đảm sự an toàn của Trương San San. Đến lúc đó con gái bà có thể đi theo sau lưng tôi ra ngoài, tôi cũng sẽ không đuổi người đi. SÔng nếu gặp phải nguy hiểm, tôi chắc chắn sẽ ưu tiên bảo vệ sự an toàn của ba người còn lại.”

 

 

Cha của Ngải Thi Thi thấy thời gian trôi qua từng chút một, không kìm nổi lửa giận: “Nếu như mấy người không muốn trả tiền thì để tự tôi trả, chỉ cần đại sư bảo đảm cứu con gái tôi ra là được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-139.html.]

Vẻ mặt của Hàn Hướng Nhu rất nghiêm túc: “Chỉ cần lúc tôi đến nơi, người vẫn còn sống, tôi nhất định sẽ bảo đảm sự an toàn của đối phương.”

Nghe thấy hai chữ “còn sống”, phụ huynh của Vạn Hiểu Vũ và Mễ Tiểu Xảo hoàn hồn lại, vội vàng bày tỏ bằng lòng chia sẻ chi phí. Cha của Trương San San tức giận đẩy vợ mình sang một bên, tháo đồng hồ đeo tay Omega trị giá hơn 200 ngàn của mình để lên bàn: “Tôi sẵn lòng bỏ tiền.”

Hàn Hướng Nhu thấy vậy cũng không nói nhảm nữa, lập tức lấy ra bốn lá bùa nhanh chóng giải thích: “Người thân trực hệ của người mất tích lại đây, tôi cần lấy m.á.u của quý vị để tìm con của mấy người.” Cô nhìn thoáng qua mẹ của Trương San San, bổ sung thêm: “Mẹ kế thì bỏ đi, đợi đến khi con trai bà mất tích, có lẽ mới có thể dùng đến m.á.u của bà.”

Người khác nghe không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tuy nhiên cha của Trương San San lại sững sờ. Đợi đến khi ông ta lấy lại tinh thần, ánh mắt nhìn về phía Hàn Hướng Nhu đã trở nên cực kỳ tín phục. Đối phương chưa hỏi gì hết đã có thể vừa nhìn đã nhận ra vợ mình là mẹ kế của con gái, còn có thể tính ra bà ta có một đứa con trai ruột, đây chắc chắn là đại sư có bản lĩnh thật sự. Cha Trương vội vàng xắn tay áo lên, kích động chen lên trước: “Đại sư, lấy của tôi trước đi.”Hàn Hướng Nhu lấy từ trong túi xách ra một hộp kim bạc: “Không hút máu, chỉ cần chích ngón trỏ là được.”Sau khi m.á.u tươi được nặn lên bốn lá bùa, Hàn Hướng Nhu nhanh tay gấp bùa thành hạc giấy rồi xếp thành một hàng. Ngay lúc tất cả mọi người không biết cô định làm gì, chỉ thấy tay cô bấm pháp quyết, miệng lẩm bẩm. Một lát sau, hạc giấy lại đập cánh bay đi, chẳng mấy chốc đã biến thành một luồng ánh sáng đỏ chui ra khỏi kính.Người nào người nấy đều ngẩn ra khi trong thấy một màn này.

Hàn Hướng Nhu tìm chìa khóa xe chạy ra ngoài, cha của Trương San San hoàn hồn lại cũng chạy ra theo. Cha của Vạn Hiểu Vũ vội vã mở miệng: “Phụ nữ thì đừng đi, Trương Thịnh, cháu đưa dì cháu về nhà chờ tin tức, mấy người đàn ông bọn chú qua đó xem sao.”Hàn Hướng Nhu điên cuồng đạp cần ga đi theo ánh sáng đỏ, cuối cùng cũng tìm được nhà máy bỏ hoang này với điều kiện tiên quyết là không vi phạm luật giao thông.

Hai chiếc xe theo sau cũng dừng lại, bốn người cha xuống xe xong liền sải bước chạy tới, lo lắng hỏi: “Đại sư, bọn trẻ ở trong này sao? Có phải bị người ta bắt cóc không?”Hàn Hướng Nhu tiếc nuối lắc lắc đầu: “Nếu như bị người sống bắt cóc thì tốt...”Lơi của cô còn chưa dứt, thế nhưng bốn người đều hiểu ý tứ của nó, ngay sau đó sắc mặt của mọi người đều trở nên trắng bệch: “Ý của ngài là trong này có ma quỷ ư?”

Cô gật đầu: “Mấy người ở bên ngoài chờ tôi, tôi vào trong cứu bọn họ ra.”Cha của Trương San San vội vàng cầu xin: “Đại sư, có thể để chúng tôi vào cùng không? Chúng tôi thật sự không yên tâm.”Hàn Hướng Nhu lập tức từ chối: “Các người vào trong sẽ chỉ làm chậm trễ tốc độ cứu người của tôi, nếu như các ông xảy ra chuyện, tôi còn phải bận lòng cứu các ông.”

 

Loading...