Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 199
Cập nhật lúc: 2024-11-11 02:00:36
Lượt xem: 91
Chương 199:
“Đương nhiên là biết rồi, chẳng qua không ngờ...” Trương Tịnh Nguyên cười áy náy: “Chúng tôi
còn tưởng rằng phái Thiên Nhất đã bị đứt đoạn truyền thừa rồi.” Nhớ tới tình trạng của huyền
môn bây giờ, ông ta buồn bã thở dài: “Nói đến đây, lão tổ Hàn vẫn là người suy nghĩ sâu xa nhất.
Ngàn năm trước, phái Thiên Nhất là môn phái nổi bật nhất trong huyền môn, mặc dù không có
nhiều đệ tử nhất nhưng ai nấy đều có thiên phú xuất chúng. Kết quả là truyền thừa hơn ba trăm
năm, phái Thiên Nhất bỗng nhiên lặng lẽ biến mất, những môn phái khác ngược lại vẫn náo nhiệt
như trước đây, thế nhưng nào có thể làm được gì. Bây giờ trừ phái Thiên Nhất của các cô có
truyền thừa hoàn chỉnh ra, môn phái của chúng tôi đã mất đi bảy tám phần truyền thừa rồi.” Từ
đại hội so tài lần này, Hàn Hướng Nhu cũng có thể nhìn ra một hai, có điều những lời này người
ta có thể nói mà cô không thể phụ họa theo được. Cô chỉ bưng chén trà tên, cụp mắt nhìn nước
trà trong suốt bên trong.
Trương Tịnh Nguyên cũng chỉ cảm thán một chút, sau đó nhanh chóng đề cập tới mục đích ông
ta gọi Hàn Hướng Nhu tới đây: “Ảo cảnh số một đã có sáu trăm năm lịch sử ở núi Lông Hổ
chúng tôi, vẫn luôn là nơi để đệ tử trong môn phái rèn luyện. Ảo cảnh này có tất cả chín chín tám
mươi mốt tràng cảnh, mỗi thế hệ đệ tử đều ghi chép lại những gì đã xảy ra sau khi họ tiến vào ảo
cảnh và truyền thừa lại cùng với ảo cảnh. Mặc dù tôi chưa vào hết tất cả các tràng cảnh nhưng đã
đọc những ghi chép này rất nhiều lần rồi, có thể nói là hoàn toàn nắm rõ về ảo cảnh này. Có
điều…”
Vẻ mặt Trương Tịnh Nguyên có chút ngưng trọng: “Hang núi kia lại là lần đầu tiên xuất hiện.”
Ông ta nhìn Hàn Hướng Nhu nghiêm túc hỏi: “Lúc cô tính toán phương hướng ở trong mộ có
phát hiện sai sót gì không?”
Hàn Hướng Nhu trầm ngâm trong chốc lát nói: “Tôi không thích bầu không khí bên trong ngôi
mộ lắm, cho nên lúc đó trong đầu chỉ nghĩ nhanh chóng diệt boss qua bàn rồi rời khỏi đó thôi, vì
vậy khi tính toán tôi đã chọn chỗ nguy hiểm nhất.”
Trương Tịnh Nguyên nghe Hàn Hướng Nhu nói vậy, biểu cảm có hơi vi diệu, người của phái
Thiên Nhất này có phải chơi game tới nghiện rồi không?
Hàn Hướng Nhu không quan tâm tới biểu cảm của Trương Tịnh Nguyên, tiếp tục nói: “Thật ra
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-199.html.]
phương hướng mà quẻ bói chỉ ra trái ngược hoàn toàn với phương hướng mà tôi cảm ứng được,
lúc đó tôi cảm thấy kết quả này vô cùng khó hiểu, nhưng tôi tin tưởng vào trực giác của mình, lại
càng tin tưởng kết quả mình đã tính ra hơn.” Hàn Hướng Nhu kiêu ngạo ngẩng đầu lên, tự hào
nói: “Quẻ bói của phái Thiên Nhất chúng tôi là linh nghiệm nhất, từ trước tới nay chưa từng sai.”
Trương Tịnh Nguyên thở dài một hơi: Cô bói ra được cả quỷ giấu ở đó mấy trăm năm, có thể
không linh nghiệm sao.
“Tôi dựa theo kết quả quẻ bói để lựa chọn phương hướng, sau đó mới phát hiện mỗi một ngôi mộ
đều có hai không gian chồng lên nhau, tôi cho rằng đây là một phần của cuộc khảo nghiệm, cho
nên mỗi một giao lộ đều dùng chú phá trận.” Trên mặt Hàn Hướng Nhu có chút tự đắc nói: “Chú
phá trận của phái Thiên Nhất chúng tôi là tốt nhất, đặc biệt là bùa phá trận của tổ sư gia chúng
tôi vẽ, không có trận pháp nào là không thể phá được.”Trương Tịnh Nguyên nhớ tới hậu quả
kinh thiên động địa do bùa phá trận gây ra, cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình không thể chịu
đựng nổi, chỉ có thể uể oải gật đầu: “Bùa phá trận của lão tổ Hàn đúng là tốt nhất trên đời.”Hàn
Hướng Nhu nghe nói vậy thì mỉm cười: “Chưởng môn Trương nói những lời này Tổ sư gia của
chúng tôi rất thích nghe.”Trương Tịnh Nguyên cười gượng gạo, tiếp tục hỏi: “Người đàn ông áo
TBC
đen đó rốt cuộc có lai lịch gì?”
Hàn Hướng Nhu nghĩ tới áp lực mà người đàn ông áo đen đó đặt lên mình thì nụ cười trên mặt
biến mất, thay vào đó là một chút bất an: “Hắn rất mạnh, mặc dù tổ sư gia nói sức mạnh của quỷ
ở trên người hắn đã tiêu tán hơn nữa, nhưng với thực lực hiện tại của hắn tôi cũng không phải đối
thủ.”Trương Tịnh Nguyên nhớ tới trong ảo cảnh của nhà mình cũng có một vị tổ tông như vậy,
đột nhiên cảm thấy đầu óc đau đớn muốn nổ tung: “Tôi nghe thấy lão tổ Hàn nói vị này là đại
nhân ở âm phủ, cô có đoán được đó là ai không?”Hàn Hướng Nhu lắc đầu, có hơi áy náy nói
:”Tôi xin lỗi, tôi không quen mấy vị ở âm phủ lắm.”Trương Tịnh Nguyên suy nghĩ một chút,
Hàn Hướng Nhu mặc dù đạo pháp cao cường nhưng vẫn còn rất trẻ, có ít kinh nghiệm. Việc như
vậy còn phải dựa vào các phái huyền môn chung tay xuất lực thăm dò xem âm phủ đã xảy ra
chuyện gì mới được. Không hiểu tại sao, dạo gần đây ông ta luôn cảm thấy bất an giống như
giông bão sắp ập tới. Hy vọng huyền môn không xảy ra chuyện gì lớn, bọn họ thật sự không thể
chịu đựng nổi nữa.