Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 206
Cập nhật lúc: 2024-11-11 02:03:04
Lượt xem: 75
Chương 206:
Nhân viên phục vụ nhận lấy lá bùa, lập tức cảm giác tính thần mình chấn động, đáp án mơ hồ
mãi không học thuộc được, dường như có thể thuật lại được, anh ta lập tức vui mừng nói: “Chị
gái, lá bùa này dùng tốt quá. Chị có thể cho tôi phương thức liên lạc không? Nếu thật sự thi đậu
thì tôi muốn mời chị ăn cơm.” Hàn Hướng Nhu cười khẽ một tiếng: “Không cần, nhưng nếu cậu
muốn cảm ơn tôi, hôm nay cậu có thể giúp tôi một chuyện.” Nhân viên phục vụ lập tức võ ngực
cam đoan: “Chị nói đi, chỉ cần tôi có thể làm tôi nhất định sẽ giúp chị.”
Hàn Hướng Nhu nói: “Một lát nữa sẽ có rất nhiều người đi vào hai căn phòng này, cậu không
cần quan tâm bọn họ, chỉ cần bảo vệ trước cửa thôi, cũng đừng để những nhân viên phục vụ khác
đi vào.”
Nghe thấy lời dặn dò quen thuộc, nhân viên phục vụ lại run rẩy, nếu không phải lá bùa trong túi
khiến cậu ta tỉnh táo, chỉ sợ cậu ta sẽ ôm lưng ghế sô pha run rẩy toàn thân: “Vừa rồi tôi nhìn
thấy không phải ảo giác sao?”
Hàn Hướng Nhu xấu hổ mỉm cười: “Cậu không cần lo lắng, bọn họ không hại người, chỉ là họ
muốn gặp người nhà tâm sự một lần rồi đi đầu thai. Vừa rồi cậu nằm bất tỉnh dưới đất, chính bọn
họ đã khiêng cậu lên.”
Nhân viên phục vụ nghe vậy lập tức lo lắng quay đầu nhìn camera: “Có thể bị camera quay lại
không?”
Hàn Hướng Nhu không ngờ cậu ta lại tỉ mỉ như thế, cười lắc đầu: “Lúc chúng tôi vừa mới đến đã
TBC
có hai con quỷ dùng âm khí chặn camera, đợi ngày mai sẽ khôi phục bình thường, cậu không cần
lo lắng.”
Thế giới quan của nhân viên phục vụ bị vỡ vụn, một lúc lâu sau đột nhiên cậu ta tủi thân nói:
“Tôi cảm thấy thứ hôm nay mình nhìn thấy và những thứ mình học hoàn toàn trái ngược, đột
nhiên tôi lo lắng lúc thi lên thạc sĩ mình sẽ thất bại.”
Hàn Hướng Nhu lấy thân phận người từng trải vỗ vỗ bờ vai của cậu ta: “Quen rồi sẽ tốt thôi, lúc
tôi lên đại học ban đêm bắt quỷ ban ngày đi thi, vẫn đạt điểm tuyệt đối như thường. Sách mà, học
thuộc là được, đừng coi nó thành thật.”
Nhân viên phục vụ nhìn Hàn Hướng Nhu, khuôn mặt sùng bái: “Chị gái, chị giỏi quá, tôi có thể
kết bạn Wechat với chị không không?”Ánh mắt Hàn Hướng Nhu nhìn cậu ta, luôn cảm thấy có
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-206.html.]
chút giống dáng vẻ của đạo trưởng Trường Minh khi nhắc tới tổ sư gia, lập tức có chút run rẩy
lui về sau một bước, lan cuồng là thứ gì đó rất đáng sợ nhất.
Đúng lúc này cửa thang máy mở ra, sáu bảy người vọt ra trên khuôn mặt đều là vẻ nôn nóng,
Hàn Hướng Nhu vừa nhìn đã biết, bọn họ có lẽ là người thân của những hồn ma kia.Thật ra vừa
nãy lúc bọn họ nhận điện thoại rất tức giận, tưởng rằng kẻ lừa đảo lấy người thân đã mất của
mình ra trêu đùa. Nhưng đồng thời họ lại không nỡ cúp điện thoại, giọng nói quen thuộc của
người mà họ vẫn luôn mongnhớ, bọn họ càng nghĩ lại càng muốn nghe nhiều hơn, nên cam tâm
tình nguyện bị lừa. Nội dung sau đó càng không thể tưởng tượng được, người thân đã mất hy
vọng có thể gặp mặt bọn họ một lần, địa điểm gặp mặt không phải ở mộ, mà tại một quán KTV.
Nghe thấy tiếng cãi cọ ầm ĩ thúc giục ở bên kia điện thoại, mọi người gần như đều hoảng hốt cúp
điện thoại.
Chỉ có ba phần năm số hồn ma được phân cho Hàn Hướng Nhu yêu cầu được gặp mặt người
nhà, họ đều là những người có tình cảm rất sâu đậm với gia đình, ngoại trừ người thân ra họ
không còn mối ràng buộc nào khác. Mà người thân của bọn họ cũng vậy, tuy rằng nội dung của
cuộc điện thoại khó có thể khiến người khác tin được, nhưng bọn họ vẫn tới đây.Bọn họ vọt ra
khỏi thang máy, đúng lúc nhìn thấy Hàn Hướng Nhu và người phục vụ đang ngồi ở trên ghế sô
pha, vội vàng hỏi: “Bọn họ đang ở đâu?”
Hàn Hướng Nhu cầm hai tờ giấy đứng lên: “Mọi người là người thân của ai?”Một người phụ nữ
lập tức chen lên phía trước: “Tôi là vợ của Tiêu Bạch.”
Hàn Hướng Nhu chỉ chỉ cửa phòng phía sau: “Ở phòng 401, bên trong phòng tương đối ồn ào,
nếu muốn nói vài lời ngọt ngào thì có thể thuê phòng riêng, nhưng mà cần phải mua bùa, nếu
không sẽ không thấy được vÔng hồn. Không có tiền cũng không sao cả, ở trong phòng nói
chuyện cũng được, bên trong đã đốt bùa, không thu phí.”Người phục vụ mặt đầy hoảng hốt nhìn
người phụ nữ vọt vào bên trong, một phút sau cô ta bước ra với một người đàn ông có khuôn mặt
tái nhợt. Người phục vụ lén nhìn chân và tay của người đàn ông, có hơi trong suốt.
Người phụ nữ nắm tay người đàn ông đi về phía người phục vụ: "Anh có thể mở phòng riêng
không? Phiền anh giữ cho tôi một căn phòng nhỏ.”Người phục vụ thao tác trên máy tính một lúc:
“Phòng 430, cô muốn mấy giờ?”
Người phụ nữ nghe vậy quay đầu nhìn Hàn Hướng Nhu, cô tính toán thời gian một chút rồi nói:
“Ban ngày tôi còn phải đi làm chuyện khác, buổi chiều năm giờ sẽ trở lại.”