Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 222
Cập nhật lúc: 2024-11-11 07:10:59
Lượt xem: 82
Chương 222:
Tay Hàn Hướng Nhu bấm pháp quyết thu hồi gậy Thiên Bồng, gương mặt cô có vài phần vui
mừng. Các đệ tử khác nhìn cây gậy trong tay Hàn Hướng Nhu đều rất ghen tị, chỉ dùng linh lực
để điều khiển đã đáng gờm như vậy, nếu tế tuyện một phen hiệu quả chắc chăn sẽ càng mạnh
hơn. Trương Tịnh Nguyên nhìn nụ cười hài lòng của Hàn Hướng Nhu, nhanh chóng đưa chiếc
hộp đã chuẩn bị cho cô: “Đây là phần thưởng đặc biệt mà Lông Hồ Sơn chúng tôi chuẩn bị cho
Hàn đạo hữu.” “Còn có phần thưởng khác sao?“
Hàn Hướng Nhu đưa gậy Thiên Bồng cho Hàn Thịnh Vĩ, cô giơ tay nhận lấy chiếc hộp. Trên mặt
chiếc hộp gỗ khắc pháp chú của Đạo giáo, Hàn Hướng Nhu mở nắp hộp ra để xem xét, bên trong
là hạt châu lớn bằng quả đấm. Cô hơi sửng sốt, đưa tay lấy hạt châu ra ngoài, sau khi quan sát tỉ
mỉ trong chốc lát cô mới từ từ nói: “Đây tà huyền châu.”
“Đúng vậy!” Trương Tịnh Nguyên cười khổ nói: “Không giấu gì Hàn đạo hữu, đây chính là
huyễn cảnh số một mà cô đã đi qua.”
Hàn Hướng Nhu lập tức hiểu được suy nghĩ của Trương Tịnh Nguyên, cô cất huyền châu đi,
cười như không cười nhìn Trương Tịnh Nguyên nói: “Vị vua âm phủ kia chưa chắc còn bên
trong, chưởng môn Trương đưa huyền châu cho tôi coi như bị thua thiệt.”
Trương Tịnh Nguyên thở dài: “Không có gì thua thiệt hết, huyền châu này chỉ có nằm trong tay
phái Thiên Nhất các cô mới có thể cam đoan giới huyền học được an toàn.”
Hàn Hướng Nhu thả huyền châu vào trong hộp: “Vậy tôi cảm ơn sự hào phóng của chưởng môn
Trương.”
Nghỉ ngơi trong khách sạn một ngày, hai anh em Hàn Hướng Nhu đổi ký vé máy bay dẫn theo
Hoa Điềm Điềm và Hàn Nguyệt trở về thành phố Lâm Hải. Sau khi về đến nhà, chuyện thứ nhất
Hàn Hướng Nhu làm chính là sắp xếp chỗ ở cho Hoa Điềm Điềm và Hàn Nguyệt.
Theo lý thuyết hai hồn ma Hoa Điềm Điềm và Hàn Nguyệt ở trên lầu bốn với Hàn Hướng Nhu
hợp lý nhất, nhưng nghĩ đến tính tình cổ quái của tổ sư gia, Hàn Hướng Nhu vẫn bỏ qua suy nghĩ
này, sợ hai hồn ma này sẽ khiến tổ sư gia không vui vẻ. Ngay lúc Hàn Hướng Nhu âu sầu lo lắng
suy nghĩ cho bọn họ, Lưu Thục Cầm chủ động nói: “Để các cô ấy ở phòng khách tầng hai đi.”
Hàn Hướng Nhu hơi ngượng ngùng ôm lấy cánh tay Lưu Thục Cầm: “Con lo lắng mẹ không
được thoải mái.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-222.html.]
Lưu Thục Cầm vỗ tay Hàn Hướng Nhu: “Không có gì không thoải mái cả, vậy trong phòng kia
có yêu cầu dọn dẹp như nào, con cứ nói với mẹ.”Phòng khách tầng hai có một phòng, ngoại trừ
phòng ngủ, một nhà vệ sinh riêng vẫn còn một phòng khách nhỏ, rất thích hợp cho hai hồn ma ở
lại. Hàn Hướng Nhu đốt hai tấm bùa ở trong phòng khách, thân thể của Hoa Điềm Điềm và Hàn
Nguyệt dần dần lộ ra, Lưu Thục Cầm vừa nhìn thấy Hàn Nguyệt hai mắt bà mở to rất yêu thích:
“Dáng vẻ của đứa nhỏ này rất tốt, nhưng mà hơn gầy.” Lại nhìn qua Hoa Điềm Điềm bà càng vui
không ngậm miệng được: “Dáng vẻ của cô gái này cũng đẹp, xinh đẹp giống Nhu Nhu nhà
chúng ta. Mấy đứa thích ăn gì thì nói với bác, bác nấu cho mấy đứa.”Hoa Điềm Điềm vội vàng
nói: “Cảm ơn bác, chúng cháu ăn gì cũng được, bọn cháu không kén ăn.”Lưu Thục Cầm hí ha hí
TBC
hửng đi ra, Hàn Hướng Nhu truyền công pháp quỷ tu cho hai hồn phách, cô gọi điện thoại cho
Vương Uy đến dạy bọn họ cách nhập môn. Vương Uy đã tu luyện một khoảng thời gian, nhờ có
trận tụ âm của Hàn Hướng Nhu tăng cường, hồn thể của cậu đã ngưng lại, chẳng những có thể lộ
ra nguyên hình trước mặt người thật, cậu ta còn có thể đụng chạm lấy vật thật.
Sau khi Vương Uy cúp điện thoại nhìn sắc trời bên ngoài, từ khi lập đông ngày càng lúc càng
ngắn, mặc dù bây giờ vừa mới qua tết nguyên đán, nhưng chưa đến sáu giờ trời đã tối. Sau khi
tạm biệt cha mẹ, thân hình Vương Uy biến mất trôi dạt đến cửa nhà Hàn Hướng Nhu.Sau khi
Hàn Hướng Nhu cảm nhận được hơi thở của Vương Uy cô xuống tầng mở cửa, vừa dẫn cậu ta
lên tầng cùng mình vừa nói: “Tôi mới nhận hai hồn ma, cậu hãy dạy các cô ấy, để hai người
nhanh chóng nhập môn.”Trong lòng Vương Uy mừng thầm, không ngờ có một ngày mình có thể
được làm sư huynh, cậu ta nghĩ dù sao mình cũng là đại sư huynh môn quỷ tu của phái Thiên
Nhất, chờ sau khi gặp hai hồn ma kia nhất định phải ra dáng đại sư huynh. Đúng lúc này, Vương
Uy nhìn thấy hai hồn ma một lớn một nhỏ đáp xuống tầng hai, sau khi thấy rõ dung mạo của Hoa
Điềm Điềm, Vương Uy lập tức sững sờ ngay tại chỗ.Dáng vẻ của nữ quỷ này quá xinh đẹp!!!
Hoa Điềm Điềm nhìn dáng vẻ ngây ngốc của Vương Uy, cÔng mày mỉm cười: “Chào sư
huynh!”Vương Uy ngây ngô cười ha ha hai tiếng, lúc này vừa mới bắt đầu vào đông, sao lại
giống như ngửi thấy mùi thơm ngát của mùa xuân!Các hồn ma không cần đi ngủ cũng không cần
nghỉ ngơi, Hàn Hướng Nhu bày trận tụ âm trong đêm cho họ để Vương Uy dẫn theo Hoa Điềm
Điềm và Hàn Nguyệt tu luyện. Hàn Hướng Nhu cầm huyền châu và gậy Thiên Bồng vừa thắng
được về đưa cho tổ sư gia xem, tổ sư gia nhìn gậy Thiên Bồng không để ý nói: “Không có chút
linh khí, miễn cưỡng có thể sử dụng.”