Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 237
Cập nhật lúc: 2024-11-11 09:32:58
Lượt xem: 68
Chương 237:
Hàn Hướng Nhu gắng gượng nặn ra một nụ cười từ ái, vỗ vỗ mu bàn tay của “anh sếp”, điệu bộ
như thể “ôi trời sư đệ mình bị dọa sợ rồi“. Cố Bách Nhiên thấy phản ứng của cô, trong lòng buồn
bã đến nỗi muốn thở dài. Anh cúi đầu nhìn lá bùa trong tay mình, tiện tay rút ra một lá bùa Kích
Lôi ném xuống con lệ quỷ vừa mới chui từ
cửa sổ vào. Một tiếng “ầm” lớn vang lên, một tia sét dày như dây thừng giáng xuống người lệ
quỷ, nó vừa mới bò vào chưa kịp làm gì cả đã bị nổ cho hồn bay phách lạc trong thoáng chốc.
Hàn Hướng Nhu giật mình trước hành động bất ngờ của Cố Bách Nhiên, nhìn anh hồi lâu không
nói nên lời. Anh mỉm cười với cô như không có chuyện gì xảy ra: “Tôi thấy trên người con lệ
quỷ lúc nãy có 5, 6 mạng người, vì vậy mới đánh nó.”
Cô còn tưởng rằng Cố Bách Nhiên muốn giúp mình, thế nên cô cũng không để bụng lắm, chỉ dặn
dò: “Những lá bùa kia cho anh dùng để phòng thân vào ngày thường, mọi chuyện còn lại ở đây
cứ giao cho tôi là được.”
Hàn Hướng Nhu lục soát từng phòng một ở tầng 4 và tầng 3, trừ mấy pháp khí lẻ tẻ và một chiếc
tủ sắt ra thì chẳng có gì đặc biệt. Hai người đi cầu thang xuống tầng 2, cô nhìn hành lang thật dài
và từng gian phòng nối tiếp nhau, trong lòng lại tiếp tục cảm thấy quái lạ. Nơi này vốn dĩ không
giống chỗ ở của người bình thường.
Cô đi tới trước cửa gian phòng đầu tiên, vặn tay nắm cửa, phát hiện cửa phòng bị khóa. Hàn
Hướng Nhu lấy từ trong ngăn nhỏ của túi xách ra một chiếc chìa khóa, nhẹ nhàng vặn, cửa
phòng mở ra để lộ không gian khoảng 10 mét vuông bên trong. Trong phòng chỉ có một chiếc
TBC
giường và một cái tủ, trừ chúng ra gì không còn gì nữa.
Tầm mắt của Hàn Hướng Nhu nhìn về phía chiếc giường đơn, trên đó chăn được trải ra và phồng
lên, như thể bên trong có một người đang nằm.
Cô bước tới lật chăn ra, một cái xác khô xuất hiện. Toàn thân xác khô vàng ố, da thịt đã biến
thành một lớp màng dán chặt lên xương cốt. Mắt và miệng mở rất to, dáng vẻ c.h.ế.t không nhắm
mắt. Theo lý mà nói, cho dù người c.h.ế.t oan kiểu này không có hồn phách ở đây, t.h.i t.h.ể cũng sẽ
để lại tử khí. SÔng cái xác này lại sạch sẽ giống như một hình nộm bằng nhựa vậy, hoàn toàn
không có dù chỉ một tia tử khí và âm khí.
Hàn Hướng Nhu dứt khoát mở tất cả các gian phòng ra, phát hiện có tổng cộng 8 thi thể, tất cả
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-237.html.]
chúng đều là xác khô. Cô đi ra khỏi cánh cửa cuối cùng, vào nhà vệ sinh bên cạnh gõ gõ vào tấm
gương: “Ra đây, hỏi cô chút chuyện.”
Ma gương ấm ức chui từ bên trong ra: “Tôi đã nằm xuống chuẩn bị ngủ rồi.”
Cô cạn lời trợn mắt nhìn cô ấy: “Một con quỷ như cô ngủ cái gì hả?”“Giấc ngủ làm đẹp đó!” Ma
gương có chút ngượng ngùng trả lời: “Lúc tôi qua khách sạn suối nước nóng bên kia chơi, nghe
mấy cô gái vào ở nói, buổi tối nhất định phải ngủ đủ mới có thể xinh đẹp hơn.” Cô ấy sờ mặt
mình, xấu hổ nói: “Tôi muốn xinh đẹp để đi gặp chồng chưa cưới của tôi.”Hàn Hướng Nhu im
lặng, lấy khăn ướt ra ném lên mặt cô ấy: “Trước tiên lau sạch m.á.u trên mặt cô rồi hẵng nói, ngay
cả mặt cũng không rửa, ngủ làm đẹp có tác dụng méo gì chứ. Không sợ chồng chưa cưới nhìn
thấy cô sẽ bị dọa ngất xỉu ngay tức thì sao?”
Ma gương bày ra bộ dạng bị sốc, cúi đầu định chui về lại trong gương. Hàn Hướng Nhu vươn tay
ra túm cổ áo kéo cô ấy trở lại, thẳng thừng hỏi: “Từ khi căn biệt thự này được xây lên, cô có phát
hiện nơi này có gì khác thường không?”Ma gương mờ mịt lắc lắc đầu: “Tôi không phát hiện ra
điều khác thường nào cả, chỉ thỉnh thoảng có người đến đây gì đó, ngoài ra không có chỗ nào đặc
biệt.”Cô xua xua tay: “Tôi biết rồi, cô tiếp tục đi ngủ làm đẹp của cô đi. Đừng quên dặn dò đám
quỷ xung quanh đây, nếu đứa nào còn ra ngoài hù dọa người vô tội, tôi sẽ đích thân đến đây
‘đón’ các cô.”
Ma gương vội vàng gật đầu, cô ấy nhìn bóng lưng đi ra ngoài của Hàn Hướng Nhu, lưỡng lự một
lúc rồi gọi cô lại: “Cô có thể giúp tôi một việc không? Tôi muốn tìm chuyển thế của chồng chưa
cưới của tôi, nhưng mà tôi tìm hơn 100 năm rồi vẫn chưa tìm được.”Hàn Hướng Nhu dừng bước,
khe khẽ thở dài: “Chuyển thế của anh ta đã không còn là người của kiếp trước nữa, có lẽ anh ta
đã quên cô từ lâu rồi.”Ma gương lộ ra vẻ mặt đau thương: “Nếu là như vậy, tôi sẽ buông bỏ chấp
niệm mà đi đầu thai.”
Cô xoay người lại: “Được, tôi sẽ giúp cô.”...Trương Chiêu Dục đã tích lũy được đầy đủ kinh
nghiệm từ mấy lần tiếp xúc với Hàn Hướng Nhu, chỉ cần là vụ án mà cô báo thì phải mang theo
nhiều xe và người, dọc đường còn phải tính toán xem tiền trong tài khoản có đủ để trả tiền
thưởng hay không! May mà bây giờ đã sắp đến cuối năm rồi, đến bây giờ anh ta vẫn chưa dám
động vào tiền thưởng mà tổng cục phát xuống lần trước, cộng thêm gom góp khắp nơi có lẽ hẳn
sẽ đủ để trả khoản tiền thưởng này.