Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 278
Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:42:04
Lượt xem: 49
Chương 278:
Chuyện này đúng là trùng hợp, ba người nhanh chóng chạy xuống dưới lầu, vừa ra khỏi thang
máy đúng lúc đụng phải bảo mẫu, Tăng Hiền Lương dặn dò bà ta chăm sóc bà cụ cần thận rồi
vội vàng vào thang máy đi xuống lầu. Tòa nội trú và tòa khám bệnh của bệnh viện Lâm Hải có
cầu vượt nối tiền với nhau, ba người chạy chậm vọt tới phòng cấp cứu, lúc này Tăng Như Như cả
người đầy m.á.u đang nằm trên giường bệnh, hai bác sĩ bên cạnh đang khôi phục nhịp tim cho cô
ta. Hàn Hướng Nhu vừa nhìn mặt đã trầm xuống, Tăng Như Như nhận phản phệ nặng hơn nhiều
so với bà cụ, điều này nói rõ cô ta không chỉ cung cấp máu, cô ta có tham gia chuyện hạ bùa.
Tăng Hiền Lương nhìn thấy sắc mặt Hàn Hướng Nhu trong lòng lập tức lạnh lẽo, không dám tin
nói: “Đại sư…”
Hàn Hướng Nhu gật nhẹ đầu: “Đợi cô ta tỉnh rồi nói sau.”
Chỗ này người đến người đi Hàn Hướng Nhu không thể cho cô ta uống tro bùa, lại nói Tăng Như
Như này có liên quan tới kẻ chủ mưu đằng sau, Hàn Hướng Nhu không muốn lãng phí lá bùa
trên người cô ta. Mặc dù phản phệ của trận pháp này có thể mất đi nửa cái mạng, nhưng người
trẻ tuổi một hồi có thể tỉnh lại, cho nên không cần quan tâm nhiều.
Tăng Hiền Lương hỏi thăm bác sĩ tình hình của con gái rồi đi đóng viện phí, sau khi nhịp tim
Tăng Như Như khôi phục bình thường, cô ta bị đẩy sang một bên truyền nước biển. Thừa dịp
bên cạnh cô ta không có ai, Hàn Hướng Nhu đi tới đánh giá cô ta, ánh mắt dừng lại ở ngọc bội
treo trên cổ.
Chất lượng của ngọc bội này nhìn cũng không tệ, nhưng tượng Phật được điêu khắc không phải
đang cười, trái lại nhìn có chút dữ tợn, trong ánh mắt loáng thoáng lộ ra một cỗ tà khí.
Tăng Hiền Lương đóng tiền xong đi tới, thấy Hàn Hướng Nhu nhìn chằm chằm vào con gái của
mình vội vàng hỏi: “Đại sư, có gì không ổn sao?”
Hàn Hướng Nhu đưa tay chạm vào cổ Tăng Như Như, lúc này Tăng Hiền Lương mới phát hiện,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-278.html.]
trên cằm và quần áo của Tăng Như Như có rất nhiều vết m.á.u nhưng xung quanh ngọc bội hình
Phật rất sạch sẽ, không có một giọt m.á.u tươi. Ông ta lập tức giật mình, trong lòng không khỏi
hơi lạnh lẽo: “Đại sư, chuyện gì vậy?”
Hàn Hướng Nhu đưa tay lôi ngọc bội hình Phật xuống, nhìn ông ta bằng ánh mắt thương hại:
“Con gái của anh dùng m.á.u thờ Tà Phật.”“Tà Phật?” Tăng Hiền Lương bỗng nhiên mở to hai
mắt, vẻ mặt có hơi không biết phải làm sao: “Vậy phải làm sao đây?”Hàn Hướng Nhu nhìn đám
người lui tới trong phòng cấp cứu, cô đưa tay ấn vào mấy huyệt vị trên người Tăng Như Như đưa
chút xíu âm khí vào, kiềm chế vết thương của cô ta lan tràn. Phòng cấp cứu nhanh chóng có bệnh
nhân mới được đưa tới, bác sĩ nhìn máy móc trên người Tăng Như Như, đưa tờ đơn nhập viện
cho Tăng Hiền Lương: “Ông giúp cô ấy xử lý thủ tục nhập viện đi.”
Tăng Hiền Lương mang theo tâm trạng phức tạp tiếp nhận tờ đơn, tìm hai y tá đẩy người vào
phòng theo dõi. Cũng may thủ tục nhập viện không phức tạp, Tăng Như Như không có hộ khẩu
bản địa, cũng không biết cô ta có bảo hiểm y tế không, nhưng với khối tài sản của Tăng Hiền
Lương, ông ta cũng không quan tâm tới chút tiền chữa trị này. Ông ta chuyển ngay ba vạn tệ,
TBC
cầm đơn chuyển tiền trở về phòng bệnh.Tăng Hiền Lương mời hai y tá ra ngoài, nhìn con gái
hôn mê trên giường, không biết nói gì cho phải: “Tôi tự nhận tôi không làm gì có lỗi với con bé.
Mỗi tháng tôi cho con bé tiền sinh hoạt, lúc ăn tết cho nó mấy vạn, con bé tốt nghiệp cấp ba thì
không thi đại học, tôi lại mua nhà, mua xe cho con bé, còn mua cho nó cửa hàng có vị trí mặt
tiền khá tốt, dù con bé không làm gì chỉ cần cho thuê mặt tiền cửa hàng cũng đủ cho nó sinh
sống. Chuyện tôi có thể làm cũng đã làm, đến cùng tôi làm gì có lỗi với nó, để nó tốn tâm tư hại
người cả nhà vậy?” Ông ta nhớ vết m.á.u trên người bà cụ, Tăng Hiền Lương tức đến nghiến răng:
“Bà cụ đối xử với nó cũng khá tốt, năm trước tôi mua vòng ngọc cho bà cụ, bà cụ không nỡ đeo
còn nói con gái không thể không có đồ trang sức nên muốn giữ lại cho Như Như. Cô xem nó,
ngày lễ ngày tết cũng không biết gọi điện thoại cho bà cụ, còn lừa gạt bà cụ rút máu, đúng là con
sói mắt trắng.”