Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 296
Cập nhật lúc: 2024-11-13 15:15:51
Lượt xem: 65
Chương 296:
Cô mim cười: “Vậy thì không cần, việc nào ra việc đó. Hơn nữa, kiến trúc chúng tôi yêu cần cũng tương đối tinh tế, thời gian tiêu tốn lại tương đối dài, không thể để ông lỗ vốn được.” Hàn Hướng Nhu nghe thấy Tằng Hiền Lương còn muốn thuyết phục, dứt khoát nói tiếp: “Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, đợi đến lúc làm việc ” thì nghiêm túc cẩn thận chút là được, ngày mai ông chờ điện thoại của tôi đi. Ông ta cúp máy, cầm điện thoại đi động cảm động đến nỗi lau nước mắt: “Đúng là người tốt mà!”
Cùng lúc đó, một làn gió đen chui vào 1 ngôi nhà ở khu dân cư nào đó, nhìn tượng tà Phật vỡ nát đầy đất, Thần Phật ẩn giấu trong làn gió đen nổi cơn thịnh nộ: “Phá hỏng chuyện tốt của ta, rác rưởi!”
...
Buổi sáng Cố Bách Nhiên tổ chức cuộc họp sớm với người của mấy phòng ban, sau đó gọi Hàn Hướng Nhu cùng nhau ra ngoài xem đất. Anh đã suy nghĩ rất kỹ lưỡng về chuyện chọn địa điểm cho tông môn, những nơi này có núi hoặc có nước, phong cảnh đều rất tuyệt vời. Hai người ngắm nhìn phong cảnh ở nơi cảnh sắc tươi đẹp này, vừa bàn bạc chuyện của tông môn, còn có thể dùng bữa riêng, nghĩ thôi cũng cảm thấy lòng dạ vui sướng rồi. Để tạo cơ hội ở riêng với nhau, Cố Bách Nhiên cố tình không gọi tài xế, mà là tự mình lái xe chở cô đi.
Hàn Hướng Nhu sớm đã tìm hiểu về mấy địa điểm này rất nhiều lần ở nhà, trong lòng cũng đã có tính toán. Cô vừa lên xe đã nói với Cố Bách Nhiên: “Chúng ta đến núi Trầm Hương trước đi.”
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-296.html.]
Núi Trầm Hương cách thành phố không quá xa, phía sau núi còn có một hồ chứa nước, phong cảnh đặc biệt. Thế nhưng thành phố Lâm Hải vừa nhiều núi vừa nhiều sông, núi Trầm Hương vẫn luôn không được khai phá, trừ một ít người yêu thích leo núi đến leo núi hoang dã ra thì rất hiếm khi có người đặc biệt đến đây.
Lúc trước Cố Bách Nhiên cũng từng chuyển nhượng mấy địa phương từ Chính phủ, nơi anh mongđợi nhất cũng là núi Trầm Hương. Chỗ này là núi hoang sơ, ngay cả đường đi cũng không có, nếu như lên núi thì phải dùng gậy gạt cỏ dại và cành cây khô ra mới được. Đường núi khó đi như thế, đến lúc đó nói không chừng còn có thể nhân cơ hội nắm lấy tay nhỏ bé gì đó.
Anh đậu xe ở dưới chân núi, vừa mới xuống xe mở cửa cho Hàn Hướng Nhu, chỉ thấy một bóng người vọt tới, mở cửa ghế phụ lái bên cạnh với tốc độ không gì sánh được: “Đại sư Hàn, cô tới rồi.”
Cố Bách Nhiên: “...” Đây là ai thế? Sao lại thiếu đánh vậy chứ?Tằng Hiền Lương cung kính mời Hàn Hướng Nhu xuống xe, sau đó lập tức lấy tấm séc 5 triệu ra đưa, trò chuyện với cô xong mới phát hiện ra bên cạnh còn có một người sống sờ sờ đang đứng. Ông ta thấy rõ mặt mũi đối phương xong lại sợ hết hồn, vội vàng đi qua bắt tay: “Hóa ra là tổng giám đốc Cố, hân hạnh được gặp, hân hạnh được gặp.”Cố Bách Nhiên và Tằng Hiền Lương cũng từng quen biết nhau, tòa cao ốc của tập đoàn Thần Huy chính là được công ty kiến trúc Thành Cần của ông ta thi công. Lần này xây dựng tông môn, anh cũng định tiến cử công ty này cho Hàn Hướng Nhu. Có điều bây giờ anh hơi hối hận rồi, trong lòng không khỏi suy nghĩ xem công ty kiến trúc top 2 của Lâm Hải là công ty nào? Không được, vẫn nên đổi nhà khác thi công đi, công suất bóng đèn của Tằng Hiền Lương này sáng quá.Mặc dù trong lòng liên tục oán thầm, sÔng thực tế Cố Bách Nhiên vẫn luôn giả vờ tốt hơn ai hết. Anh đưa tay ra nhẹ nhàng bắt lấy tay Tằng Hiền Lương, mỉm cười lễ độ: “Thì ra tổng giám đốc Tằng cũng quen biết chưởng môn Hàn của chúng tôi à?”
Anh thấy ánh mắt ngạc nhiên của ông ta, khóe môi hơi vểnh lên: “Tổng giám đốc Tằng có lẽ không biết, tôi cũng là đệ tử của phái Thiên Nhất. Lần này chọn địa điểm là để xây dựng tông môn cho phái Thiên Nhất.”“Tổng giám đốc Cố được chưởng môn Hàn nhận vào môn phái ư?” Tằng Hiền Lương hâm mộ không thôi: “Vậy cậu chính là đồ đệ của chưởng môn Hàn sao?”Nụ cười hả hê của Cố Bách Nhiên cứng đờ, anh thở hổn hển trợn mắt nhìn ông ta, sao trước kia không phát hiện người này phiền phức thế nhỉ!Hàn Hướng Nhu cất tấm séc đi, gọi cả hai cùng nhau lên núi. Cố Bách Nhiên lấy gậy leo núi đã chuẩn bị từ trước ra, ân cần đưa cho Hàn Hướng Nhu một cây, trong tay mình cầm một cây. Về phần Tằng Hiền Lương, tự đi tìm gậy gỗ đi!
Mặc dù thái độ của Cố Bách Nhiên không rõ ràng, chẳng qua Tằng Hiền Lương cũng là người từng lăn lộn trong giới kinh doanh cả đời. Tầm mắt kia còn sắc bén hơn cả chim ưng lão luyện, vừa nhìn đã hiểu ra chuyện gì. Từ trước đến nay, anh đều xuất hiện trước mặt mọi người với hình tượng lạnh lùng xa cách, không ngờ sau khi có người trong lòng rồi lại thay đổi đột ngột, trong có vẻ ngốc nghếch một cách đáng yêu.