Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 312
Cập nhật lúc: 2024-11-13 15:43:50
Lượt xem: 56
Chương 312:
Nữ quỷ bày ra vẻ mặt xúc động: “Nơi này dường như bị nhấn nút tạm dừng vậy, mỗi tối đều lặp lại cảnh tượng năm đó. Tôi từng định đi tìm bọn họ, sÔng những con quỷ kia không nhìn tmhấy tôi, bọn họ giống như vẫn luôn sống trong thế giới của riêng mình vậy.”
Hàn Hướng Nhu gật đầu, giọng điệu hòa hoãn hơn rất nhiều: “Đợi chuyện ở đây xong xuôi, tôi sẽ đưa cô xuống âm phủ.” Cô tạm thời thu nữ quỷ vào trong bùa Thu Hồn, sau đó bảo Lưu Viễn Sơn dọn dẹp chỗ này. Lửa trong chậu sớm đã tắt ngóm, nơi đây lại tối đen trở lại. Ôngta lấy đèn pin ra, hết sức đắc chí nói: “May mà tôi đã chuẩn bị trước.”
Một chùm ánh sáng vàng mờ lóe lên, chỉ có thể soi sáng hơn 2 mét, có điều tốt hơn việc dùng điện thoại di động để chiếu sáng như hôm qua rất nhiều. Lưu Viễn Sơn vừa định khoe khoang sự nhanh trí của mình, chỉ thấy Hàn Hướng Nhu lấy một lá bùa ra vân vê. Một quả cầu ánh sáng lớn bằng quả dưa hấu nhảy ra khỏi lá bùa rồi lơ lửng trên đỉnh đầu mọi người, chiếu sáng như ban ngày, thoáng cái đã hạ bệ đèn pin của Lưu Viễn Sơn.
TBC
Ông ta lặng lẽ cất đèn pin đi, lúng túng gượng cười: “Không hổ là đại sư, công cụ dùng để chiếu sáng cũng khác với chúng tôi, đơn giản thực dụng, quan trọng là cũng tiện mang theo.”
Có ánh sáng rồi thì việc dọn dẹp sẽ nhanh hơn, Lưu Viễn Sơn đổ tro giấy xuống đất theo yêu cầu của Hàn Hướng Nhu, chậu sư ném vào một góc không vướng víu. Tiếp đến, mấy người mới đi tới tòa cao ốc trung tâm thương mại đang xây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-312.html.]
Trong cao ốc trống rỗng, Lưu Viễn Sơn chỉ vào khoảng trống ở trung tâm, giải thích: “Hôm qua những con quỷ đứng ở đó, tôi trốn ở tầng 2 quan sát rất lâu. Số lượng nhiều, quần áo của chúng rất rách rưới, có thể là những thôn dân kia.”
Hàn Hướng Nhu nói: “Vậy chúng ta lên tầng 2 chờ.”
Sau khi chứng kiến bản lĩnh vừa rồi của cô, Lưu Viễn Sơn hối hận về việc hôm qua bản thân có mắt như mù, đồng thời lòng gan dạ cũng lớn hơn rất nhiều. Hôm nay ông ta không trốn sau cây cột nữa, mà là tìm vị trí góc nhìn cao nhất. Hàn Hướng Nhu dập tắt quả cầu ánh sáng, mọi người im lặng đứng trong bóng tối. Cũng không biết đã qua bao lâu, tiếng bước chân ồn ào truyền đến từ tầng dưới.
Lưu Viễn Sơn thấp giọng mở miệng: “Bọn họ tới rồi.”
Hôm qua ông ta rón rén lên tầng trốn, sau đó len lén nhìn ra ngoài mới phát hiện bên dưới có rất quỷ đang đứng. Hôm nay ông ta đứng trong lan can, tận mắt nhìn những con quỷ kia nối đuôi nhau bước vào, còn có một ít trồi lên từ dưới lòng đất, cũng không biết là đi đường tắt hay là thế nào.Ngày hôm qua, Lưu Viễn Sơn đã tận mắt chứng kiến nên đã chuẩn bị sẵn tâm lý, Tằng Hiền Lương cũng từng gặp mấy con lệ quỷ nên cũng có thể ổn định tâm trạng. Còn hôm nay là lần đầu tiên Chu Hải nhìn thấy quỷ. Lúc nãy lão ta bị nữ quỷ mặc đồ trắng dọa sợ c.h.ế.t khiếp, bây giờ thấy mấy trăm con quỷ đồng thời xuất hiện liền sợ đến nỗi không thể kiểm soát được việc đi tiểu, khiến trên người lão ta bốc mùi khai khó ngửi.Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Nhiên ghét bỏ nhìn Chu Hải rồi dịch sang mấy mét bên cạnh cùng lúc. Lưu Viễn Sơn và Tằng Hiền Lương cũng vội vàng đi sang bên cạnh cô, chỉ có một mình Chu Hải đáng thương đứng ở chỗ cũ. Lão ta sợ hãi run lẩy bẩy khi nghe tiếng nói tràn đầy quỷ khí bên dưới, lại không dám nhập hội bên phía Hàn Hướng Nhu, chỉ có thể nhẫn nhịn nỗi hoảng sợ dịch chuyển sang cây cột bên cạnh không dám nhúc nhích.
Cô vốn dĩ không có thời gian để ý đến lão ta, mà là dồn toàn bộ sự chú ý xuống tầng dưới. Giống như những gì đã xảy ra vào ngày hôm qua, chẳng mấy chốc các quỷ hồn ở tầng dưới đã dập tắt ma trơi, không bao lâu sau tiếng bước chân trật tự truyền đến từ bên ngoài.Một đám người đi theo sau lưng Hàn Hướng Nhu đến bên cửa sổ, tận mắt chứng kiến một cuộc chiến thảm thiết. Mọi người chỉ thấy các chiến sĩ anh dũng xong về phía giặc ngoại xâm, không có đạn thì đ.â.m lưỡi lê giống như không sợ sống c.h.ế.t vậy. Nhưng đúng lúc này, mấy chiếc xe chầm chậm lái đến từ trên trời, cũng không biết vì sao mà 5 chiếc xe quân dụng vận tải đạn dược này đều liên tục bay từ mấy mét trên cao xuống dưới. Trong nháy mắt, tiếng nổ vang tận mây xanh, cả mảnh đất xây dựng đều chìm trong ánh lửa.Lưu Viễn Sơn thấy ngọn lửa ập vào mặt thì sợ hãi trốn về đằng sau, đợi đến khi phát hiện xung quanh đều là biển lửa mới nhận ra lửa này vốn dĩ không tổn thương đến mình. Ông ta không khỏi thở phào nhẹ nhõm, trong lòng có chút biết ơn nữ quỷ đã dọa mình ngất đi. Tối hôm qua, nếu như ông ta trong thấy một màn này sẽ tưởng rằng nổ thật, nói không chừng còn hoảng loạn chạy ra ngoài. Nếu đạp hụt trong màn đêm đen kịt này sẽ ngã thẳng từ tầng 2 xuống dưới, nhất định sẽ gặp nguy hiểm.