Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 362
Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:31:49
Lượt xem: 54
Chương 362:
Hàn Hướng Nhu cho cô ta thời gian để suy nghĩ lại, Từ Trung Hoal người chịu thiệt cũng phải ở lại đây chờ kết quả. Cô tranh thủ thời gian đưa Từ An Diễm và mẹ cô ấy là Lý Mẫn đến một căn phòng khác, loại bỏ hoàn toàn nguyền rủa trên người bà ấy. Đợi đến khi Lý Mẫn trở lại thành người và mặc quần áo vào, ba người mới trở về phòng ngủ chính.
Nghe thấy tiếng bước chân của Hàn Hướng Nhu, Mặc Tiểu Trinh cuối cùng cũng ổn định tâm trạng suy sụp, suy nghĩ rõ ngọn nguồn. Cô ta đẩy tay của Từ An Bình ra, nhìn anh ta với ánh mắt phức tạp: “Tôi gả cho anh tà vì báo thù, thật ra tôi vốn đĩ không yêu anh. Từ sau khi lên kế hoạch trả thù, tôi đã đăng ký hộ khẩu theo luật pháp, nhận giấy chứng nhận kết hôn với anh cũng là thật, sÔng trong lòng tôi lại không muốn chấp nhận nó. Mấy ngày nữa tôi sẽ làm giả một t.h.i t.h.ể đặt ở phía Tây núi, hôn nhân của chúng ta tự động hủy bỏ. Sau này chúng ta ai đi đường nấy, không còn liên quan gì đến nhau nữa.”
Lúc nãy Từ Trung Hoa vẫn luôn để ý đến con trai mình, lúc này dứt khoát phun ra hết nước trong bụng: “Con trai à, con thật sự cưới một xà yêu về luôn!” Ông ấy nhớ đến nguyên nhân Mặc Tiểu Trinh đến nhà mình, không nhịn được bổ sung thêm một câu: “Còn là một yêu tỉnh tái giá nữa.”
Lý Mẫn muốn bóp cổ chồng mình lại không thể chạm vào hồn thể của ông ấy, chỉ có thể dùng ánh mắt liếc xéo ông ấy: “Hồi đó trên tivi có nhiều phim hay như thế, ông xem cái gì không được, lại khăng khăng mang theo con trai xem Tân bạch nương tử truyền kỳ mỗi ngày! Ông xem đứa con trai này lớn lên thành cái dạng gì rồi, cố chấp giống ông thì thôi, còn cưới một người vợ yêu tinh trở lại, suýt nữa đã hại c.h.ế.t cả nhà rồi.”
Từ Trung Hoa biết mình mắc nợ vợ, bèn bịt miệng không dám lên tiếng. Bên kia Từ An Diễm đã xách lỗ tai Từ An Bình, hận không thể cầm roi đánh cho anh ta tỉnh ra: “Từ An Bình, anh mở mắt ra nhìn đi, hồn phách của cha chúng ta đang ở đó nhìn anh đấy. Đây chính là hung thủ hại c.h.ế.t cha chúng ta, trong đầu anh trừ chút tình yêu rách nát kia ra, có chút hiếu thảo nào không hả?”
Từ An Bình ngẩng đầu lên nhìn vào mắt cha mình, sau đó lập tức lớn tiếng gào khóc. Từ Trung Hoa ngượng ngùng xoa gáy: “Thật ra thì nghĩ lại, có một đứa con trai bực mình như thế, c.h.ế.t rồi đầu thai lại cũng rất hay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-362.html.]
TBC
Mặc Tiểu Trinh dùng chút pháp lực còn lại để biến thành hình người, đi tới trước mặt Từ An Bình, quỳ xuống dập đầu thật mạnh 3 tần: “Là tôi sai rồi, xin tỗi.” Từ Trung Hoa làm người rộng tượng, dường như c.h.ế.t một tần cũng không ảnh hưởng đến tính cách của ông ấy, sơ sài đến mức khiến người khác không dám nhìn thẳng. Ông ấy xoa xoa đầu nhìn cô ta quỳ trước mặt mình, tựa như không biết nói gì cho phải, im tặng nửa ngày mới thốt ra một câu: “Tôi đã ném đoạn xương đ.â.m c.h.ế.t con trai cô lúc trước xuống vách đá, nếu cô cần thì xuống tìm đi.” Mặc Tiểu Trinh gật đầu, đôi mắt rưng rưng nước: “Cảm ơn ông Từ, đó hắn tà một đoạn xương sống của người chồng đã qua đời của tôi, cũng chỉ có xương của anh ấy mới có thể dê dàng đ.â.m thủng vào tim con trai tôi.”
Cô ta lại trượt đến trước mặt Lý Mẫn, cúi lạy thật thấp: “2 năm qua là tôi đã hại nhà bà không ngày nào được yên ổn, còn nguyền rủa để biến bà thành rắn, là lỗi của tôi.” Mặc Tiểu Trinh duỗi tay, không biết từ đâu lấy ra một cái hộp đưa cho bà ấy: “Đây là dược liệu tôi tìm cho 3 đứa con trai của tôi lúc trước, tôi sẽ tặng nó cho bà xem như đền bù.”
Lý Mẫn vẫn còn sợ hãi cô ta, không dám chạm tay vào hộp gỗ trước mặt. Bây giờ Từ An Diễm ngược lại là trụ cột trong nhà, cô ấy lạnh lùng đưa tay ra nhận lấy hộp gỗ rồi bưng bằng hai tay đưa cho Hàn Hướng Nhu ở bên cạnh, nhỏ giọng hỏi: “Thư ký Hàn, cô có thể xem giúp chúng tôi được không?”
Hàn Hướng Nhu nhận lấy, sờ hộp gỗ nói: “Bên trên có trận pháp ngăn cách hơi thở tự nhiên, dùng để đựng dược liệu mà không mất đi tác dụng.”
Cô nói xong liền mở hộp ra, bên trong có một củ sâm núi mấy trăm năm, ngoài ra còn có mấy thứ thảo dược hiếm lạ. Hàn Hướng Nhu nhìn sơ qua một lúc rồi đóng hộp lại: “Đúng là dược liệu vô cùng hiếm có, chỉ là người bình thường không thể ăn trực tiếp, sức khỏe sẽ không chịu đựng nổi dược hiệu, nếu luyện thành đan dược uống thì hiệu quả sẽ tốt hơn.”
Mặc Tiểu Trinh nhìn Từ An Diễm, vẻ mặt có chút thê lương: “An Diễm, cảm ơn em hôm nay đã mời đại sư về, để chị biết sự thật con trai rời đi như thế nào. Chị kéo dài tính mạng và gắng gượng mở ra linh trí cho bọn nhỏ là muốn bọn nhỏ sống tốt hơn, lại không ngờ lại tạo thành gánh nặng lớn như vậy cho chúng nó.”