Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 365

Cập nhật lúc: 2024-11-14 08:33:08
Lượt xem: 56

Chương 365:

 

 

TBC

Hai mẹ con vừa nói chuyện vừa thu xếp đồ đạc, lúc Từ An Diễm đìu Lý Mẫn ra đã gọi Từ An Bình: “Anh, em đón mẹ đến nhà em đây.” Lúc này anh ta mới hoàn hồn lại, gượng cười đi tới lấy hành lý của mẹ mình: “Nếu không cứ để mẹ ở nhà con đi, nhà con rộng mà.” “Không cần.” Lý Mẫn lạnh nhạt gạt tay con trai ra: “Tôi sợ hai ngày nữa anh tại ôm về một con rắn khác, tôi sợ lắm.”

 

 

Từ An Bình ngượng ngùng rút tay về không biết nên nói gì, bà ấy ôm cánh tay của con gái, lạnh lùng liếc nhìn con trai: “Chẳng phải Mặc Tiểu Trinh cho An Diễm một căn nhà để đền bù sao, mặc dù em gái anh không muốn, sÔng tôi quyết định thay con bé. Anh dứt khoát bán nó đi đưa tiền cho con bé đi. Ngoài ra, sau này em gái anh dưỡng già cho tôi, tiền khám bệnh uống thuốc của tôi sau này chia đều cho cả hai anh em. Với cả, mỗi tháng anh đưa cho tôi 1000 tệ tiền dưỡng lão, tôi không thể ăn không uống không ở nhà em gái anh được.”

 

 

Từ An Bình nhỏ giọng rầm rì: “Mẹ...”

 

 

Lý Mẫn không muốn nghe giọng anh ta, giọng nói nghiêm nghị quát lên: “Có được không?”

 

 

Anh ta lập tức đứng thẳng người: “Được! Lát nữa con sẽ đi làm ngay.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-365.html.]

 

Lý Mẫn hừ lạnh, được con gái dìu đi rời khỏi nhà, Từ An Bình nhìn nhà cửa trống rỗng, cũng định về phòng. Anh ta đang định đi đóng cửa phòng ngủ chính lại, chợt thấy dưới đất có một thứ lấp lánh, bèn tiến tới nhặt lên xem. Đó là một miếng vảy màu đen lớn bằng bàn tay.

 

 

Từ An Bình đưa lên chóp mũi ngửi thử, loáng thoáng có mùi hương của Mặc Tiểu Trinh. Anh ta không kìm được bật khóc thất thanh khi nhớ đến cha đã qua đời, mẹ và em gái với những lời oán trách cùng với người vợ đã biến thành rắn đen.

 

 

...

 

 

Lúc Hàn Hướng Nhu lái xe về đến nhà đã hơn 8 giờ, Lưu Thục Cầm đã quen với việc con gái thường xuyên về nhà không đúng giờ. Bà nhận được điện thoại xong sẽ chừa lại một ít đồ ăn trong bếp, đợi cô về nhà thì lập tức đi hâm nóng. Hàn Hướng Nhu thay quần áo rửa tay xuống tầng, bữa tối đã được chuẩn bị sẵn sàng.Cô ngồi trước bàn ăn cơm, Hàn Thịnh Vĩ bưng một ly trà đến thông báo tình hình xây dựng môn phái với cô.Sau Tết Nguyên Đán, Hàn Thịnh Vĩ đã hoàn thành xong các thủ tục trước khi thi công, phái Thiên Nhất do công ty kiến trúc Thành Cần của Tằng Hiền Lương phụ trách thi công. Ông ta đã tận mắt chứng kiến bản lĩnh của Hàn Hướng Nhu, cho dù là năng lực g.i.ế.c lệ quỷ, đánh tà Phật hay là bày đại trận cũng khiến người ta trố mắt nghẹn họng.Hiện tại Tằng Hiền Lương là lan cuồng nhiệt ủng hộ tuyệt đối của Hàn Hướng Nhu. Công trình này lại là xây môn phái cho phái Thiên Nhất, ông ta hận không thể dùng hết 200% tinh thần, cả ngày lẫn đêm đều giám sát ở công trường, sợ xảy ra rắc rối ở chỗ nào đó.

 

 

Mà điện chính của phái Thiên Nhất phải được phục hồi đại điện của phái Thiên Nhất 1000 năm trước theo tỷ lệ 1:1. Tổ sư gia lấy được một đống gỗ cổ ngàn năm cực kỳ hoàn hảo không biết từ đâu ra, ném chúng trên đỉnh núi Trầm Hương trước khi thi công. Điều này đã khiến các đại sư kiến trúc cổ đến phục hồi do Hàn Thịnh Vĩ mời tới trợn tròn hai mắt, ai nấy đều kích động, hận không thể nhào lên hôn đống gỗ kia.Hiện giờ việc thi công đã tiến hành hơn 2 tháng, Hàn Thịnh Vĩ có thời gian sẽ đến núi Trầm Hương xem xét tình hình, sau đó trở về báo cáo tình huống với Tổ sư gia và Hàn Hướng Nhu. Mặc dù Tổ sư gia luôn bày ra điệu bộ “ta không muốn nghe”, nhưng mà anh biết trong lòng ông ấy lo lắng chuyện này nhất, nói không chừng ngày nào ông ấy cũng len lén đến xem tiến độ thi công nữa.Hàn Hướng Nhu ăn tối xong , súc miệng rồi cầm hộp dược liệu chuẩn bị đến tĩnh thất đưa cho Tổ sư gia xem. Hôm nay Hàn Thịnh Vĩ cũng về trễ chưa gặp ông ấy nên cũng lẽo đẽo đi theo.Tổ sư gia dường như đoán trước được bọn họ sắp tới, ông ấy không ngồi trước máy tính chơi game nữa, mà là ngồi bên cạnh cửa sổ pha trà. Lá trà kia cũng không biết có phải là đồ ông ấy cất riêng hay không, hương thơm thoang thoảng, chỉ ngửi mùi thơm thôi thì tinh thần cũng đã sảng khoái rồi. Mà giờ đây, cách ăn mặc của Tổ sư gia càng ngày càng thời thượng, ông ấy mặc quần áo thường ngày nhạt màu, mái tóc dài được buộc lại sau lưng bằng một sợi dây cột tóc, trong cực kỳ khôi ngô làm người ta không dời mắt được.

 

 

Hàn Hướng Nhu nói chuyện mình gặp phải tối nay với Tổ sư gia, xúc động than thở: “Con rắn yêu kia vốn được cơ duyên nhờ nuốt một viên tiên thảo của Tổ sư gia làm rơi, không ngờ tu luyện được 1000 năm rồi lại bị cái c.h.ế.t của con mê muội đầu óc, tất cả tu vĩ cũng hóa thành hư vô.”Tổ sư gia nhấp một ngụm trà với vẻ mặt lạnh nhạt: “Trong số phận của cô ta phải có một kiếp này, mặc dù hôm nay cô ta đã hao hết tu vi, sÔng tuổi thọ vẫn còn đó. Cũng không phải không có cơ hội tu luyện lại, phải xem vận may sau này của cô ta rồi.”

Loading...