Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 429

Cập nhật lúc: 2024-11-14 09:45:13
Lượt xem: 47

Chương 429:

 

 

Có lẽ do phần hồn của Lê Chính Tắc ảnh hưởng lớn đến Đô Thị Vương, dù đã trở lại thân phận Diêm Vương, ông ấy vẫn kiên nhẫn trả lời câu hỏi mà ông ấy cho là không quan trọng: "Linh hồn của Lê Chính Tắc là hồn chủ của ta, khi tỉnh hồn đủ mạnh sẽ khôi phục ký ức. Để tránh phần hồn mang ác niệm gây sai lầm, ảnh hưởng đến việc trở lại của Diêm Vương, sau khi khôi phục ký ức, Lê Chính Tắc đã phong ấn phần hồn ác trong huyền châu. Nhưng đó đã là chuyện từ mấy trăm năm trước, huyền châu bị mất, còn lại sao đến tay Thiên Sư Phủ, ta không biết." Hàn Hướng Nhu nhíu mày, ngập ngừng hỏi: "Làm sao hắn tại biết tổ sư gia của tôi?" "Tổ sư gia của cô, Hàn Tĩnh Tu sao?" Đô Thị Vương cười, vẻ uy nghiêm giảm đi nhiều, thậm chí có chút ngây thơ, đáng yêu: "Tổ sư gia của cô từng náo loạn địa phủ, thả cả âm vÔng của chúng ta. Thú thật, Thập Điện Diêm Vương đều đau đầu khi gặp ông ấy." Đô Thị Vương cười khẽ: "Có lẽ ấn tượng của ta về ông ấy quá sâu đậm, nên ngay cả làn hồn cũng nhớ rõ sự tồn tại của ông ấy."

 

 

Hàn Tĩnh Tu chưa từng nhắc về quá khứ của mình, đôi khi chỉ nói về thời kỳ huy hoàng của phái Thiên Nhất từ ngàn năm trước. Thế gian chỉ biết tổ sư khai sơn của phái Thiên Nhất tài hoa tuyệt đỉnh, danh chấn thiên hạ, nhưng không ai biết ngài ấy đã trải qua điều gì hay có người nào thương yêu, thậm chí Hàn Hướng Nhu cũng không biết vì sao ông ấy lại náo loạn địa phủ. Tất cả đều trở thành bí mật được Hàn Tĩnh Tu giữ kín trong lòng theo thời gian.

 

 

Hàn Hướng Nhu thở dài, tập trung vào mục đích lần này: "Quỷ vương muốn phản loạn rốt cuộc tên gì? Hắn đã lấy gì từ đây?"

 

 

Nhắc đến kẻ đó, Đô Thị Vương lại nghiêm mặt: "Hắn sinh ra từ địa ngục, do oán khí, khí uế và ác quỷ từ những kẻ có lòng dạ hiểm ác rơi vào địa ngục, trải qua tam đồ ngũ khổ mà thành. Khí ác đó không biết sao lại sinh ra linh trí và hóa thành hình người. Phong Đô Đại Đế không nỡ phá tan hắn, đem về dạy dỗ, đặt tên là Phá Vọng."

 

 

Cố Bách Nhiên nghe đến đây liền nói: "Trong Kinh Thanh Tịnh có nói, chúng sinh không đạt được chân đạo là vì có vọng tâm. Đại Đế muốn hắn đoạn vọng tâm, định tâm, phá vỡ địa ngục trong lòng, tìm ra đạo của mình. Đáng tiếc, hành động của hắn lại đi ngược với mongđợi của Đại Đế."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-429.html.]

 

Đô Thị Vương tiếc nuối thở dài: "Ngươi nhìn thấu suốt, chỉ tiếc hắn không hiểu tấm lòng của Đại Đế. Nhưng nói ra, hắn chỉ để tâm đến Đại Đế mà thôi. Khi Đại Đế rời Phong Đô, để lại một quả Cửu U. Năm đó, hắn thà bại trận cũng không dám ăn, mà phong ấn quả đó ở đây, đó là thứ hắn đã lấy đi lần này.”

 

 

Hàn Hướng Nhu nghe vậy, trong lòng động: "Lúc đó hắn dùng mưu kế khiến vài vị Diêm Vương nhập ma, vậy ai đã đánh bại hắn?"

 

TBC

 

Đô Thị Vương nghe vậy, nhìn Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Nhiên, mỉm cười: "Điều này các ngươi tự tìm đáp án đi, tìm được đáp án sẽ tìm ra cách đánh bại hắn. Nếu không phiền, hãy giao các mảnh Diêm Vương lệnh khác cho ta, ta còn phải đi tìm các vị Diêm Vương khác."

 

 

Hàn Hướng Nhu giao những mảnh Diêm Vương lệnh còn lại cho Đô Thị Vương, rồi hỏi: "Chúng tôi nên đi đâu tìm đáp án?"Đô Thị Vương: "Thành quỷ Phong Đô."---

 

 

Trương Tịnh Nguyên, Chương Hàn và những người khác trên cầu thang dài không biết bao lâu, nhưng vẫn không thấy điểm dừng, thậm chí không thấy bóng dáng của Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Nhiên. Trong lúc đó, họ đã thử mọi cách, nhưng phù chú không có tác dụng, ngay cả la bàn cũng mất hiệu lực. Khi họ thất vọng không biết phải làm gì, cuối cầu thang bỗng xuất hiện một ánh sáng, cả nhóm vui mừng, nhanh chóng chạy tới. Nhưng khi ra khỏi nơi đó, họ lại thấy mình quay trở lại phòng đá dưới giếng.Lý Hải Lượng thấy họ trở về liền vui mừng hỏi: "Thế nào? Dưới giếng có gì? Mọi người phát hiện được gì?" Khi hỏi xong mới nhận ra không có Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Nhiên, thì cười gượng: "Người của phái Thiên Nhất đâu rồi? Không xảy ra chuyện gì chứ?""Chúng tôi không tìm thấy họ." Chương Hàn thất vọng nói: "Dưới cái hộp là cầu thang dài, không có lối đi khác. Chúng tôi đi mãi mới thấy điểm cuối, nhưng lại quay về điểm ban đầu."

 

 

Trương Tịnh Nguyên cũng thở dài: "Dưới này la bàn và phù chú đều mất hiệu lực, không có cách nào. Chắc đạo hữu Hàn có cách phá trận pháp và kết giới, chúng tôi xuống chậm nên mất dấu cô ấy."Hàn Hướng Nhu chưa trở lại, các thiên sư và nhân viên Cục điều tra sự kiện linh dị chỉ biết lo lắng chờ đợi gần hộp đá. Thời gian trôi qua, trời sắp tối, cuối cùng từ trong hộp có tiếng nói vọng ra. Lý Hải Lượng vui mừng, vội chạy tới gọi lớn: "Chưởng môn Hàn, là cô phải không?""Là tôi." Bên trong, Hàn Hướng Nhu đáp lại, nhanh chóng bước ra. Lý Hải Lượng thấy họ chỉnh tề, không bị thương, thì thở phào: "Đạo trưởng Trương dẫn các đạo hữu xuống mà không thấy hai người, tôi còn lo xảy ra chuyện gì."

Loading...