Dị Năng Thiên Bẩm, Ta Dùng Kính Bát Quái Bắt Quỷ - Chương 430
Cập nhật lúc: 2024-11-14 09:45:41
Lượt xem: 44
Chương 430:
Hàn Hướng Nhu mỉm cười: "Chúng ta về rồi nói." Cả nhóm đi ra khỏi giếng, Hàn Hướng Nhu đi sau cùng. Khi cô rời khỏi mép giếng, lối đi trên vách giếng đóng lại, nước từ dưới đất trào lên, lại lấp đầy giếng. Lý Hải Lượng tiếc nuối: "Xem ra lối đi đã đóng lại."
Hàn Hướng Nhu nhìn vào giếng, thấy âm khí dần tan đi, biết Đô Thị Vương đã rời đi: "Không sao, không còn gì trong đó nữa, nơi này có thể giải phong ấn."
TBC
Trở về Cục điều tra sự kiện linh dị, Hàn Hướng Nhu không muốn kể chuyện dưới giếng, chỉ nói đơn giản rằng mình cần đến Phong Đô.
Lý Hải Lượng vội nói: "Tôi sẽ đặt vé máy bay, ngày mai chúng ta khởi hành."
Hàn Hướng Nhu nhẹ nhàng cười: "Tôi muốn đến thành quỷ Phong Đô, nơi thuộc về địa ngục."
Lý Hải Lượng: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./di-nang-thien-bam-ta-dung-kinh-bat-quai-bat-quy/chuong-430.html.]
---
Thành quỷ Phong Đô nằm ở phía tây nam Hoa Quốc, nhờ truyền thuyết về Phong Đô đã trở thành điểm du lịch nổi tiếng. Trong thành quỷ không chỉ có kiến trúc của âm phủ, mà còn có những nơi như cầu Nại Hà, đường Hoàng Tuyền, đài Vọng Hương, thu hút du khách không ngớt.
Nơi Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Nhiên muốn đến không phải là điểm du lịch mà là phủ đệ của Phong Đô Đại Đế, thành quỷ thực sự.Lần này đi thành quỷ Phong Đô, Hàn Hướng Nhu không muốn mang theo các thiên sư và người của Cục điều tra sự kiện linh dị. Trước đó Lê Chính Tắc đã nói kiếp trước của cô và Cố Bách Nhiên liên quan đến thành quỷ Phong Đô, Đô Thị Vương cũng bảo họ tìm cách đánh bại quỷ vương tại đó. Hàn Hướng Nhu nhớ tổ sư gia từng nói định mệnh của cô là phải có trận chiến với quỷ vương, lòng không khỏi suy đoán, nên muốn cùng Cố Bách Nhiên đi riêng.Có hai cách để đến thành quỷ Phong Đô, một là bay đến Phong Đô rồi vào thành quỷ từ đó; cách khác là từ đây vào địa phủ, đi đường âm gian đến Phong Đô. Thật ra, vào địa phủ, cưỡi âm lông đến Phong Đô là tiện nhất, nhưng tình hình địa phủ không rõ ràng, Hàn Hướng Nhu không muốn làm kinh động, nên chọn bay đến thành quỷ.
Lý Hải Lượng nghe Hàn Hướng Nhu nói muốn đến Phong Đô, cả người đều không ổn, ôm đầu than thở. Không phái người đi cùng thì thấy mình lơ là, mà phái đi cũng không được, thành quỷ Phong Đô đâu phải chỗ người sống có thể đến, chẳng khác nào đưa thuộc hạ vào chỗ chết, Lý Hải Lượng lo đến bạc cả tóc.Khác với sự do dự của Lý Hải Lượng, Trương Tịnh Nguyên và các chưởng môn lập tức nói muốn đi cùng Hàn Hướng Nhu. Đây là chuyện lớn giữa hai giới âm dương, không thể để hai hậu bối tài năng mạo hiểm. Nếu có chuyện gì thì phải để cho người già cả đây gánh vác, không thể để những hậu bối tài giỏi này hy sinh.Một nhóm đạo sĩ cộng lại cũng mấy trăm năm lúc cứng đầu thì rất khó đối phó. Hàn Hướng Nhu đành mơ hồ đồng ý, nói hôm sau sẽ ngồi thiền điều chỉnh một chút, ngày kia cùng khởi hành.
Sáng sớm hôm sau, Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Nhiên để hành lý vào huyền châu của cô, dán phù ẩn thân, lẻn ra khỏi khách sạn, tìm nơi kín đáo, xé phù ra, bắt taxi đến sân bay, lên chuyến bay 9 giờ đi Ba Đô.Lúc bọn họ ra đến sân bay đã giữa trưa, Hàn Hướng Nhu và Cố Bách Xuyên quyết định ăn cơm trưa ở sân bay, sau đó gọi xe đi Phong Đô.Người của huyền môn vẫn giữ thói quen cũ gọi thành quỷ là Phong Đô, nhưng dân bản xứ đã đổi tên địa phương này thành Phong Đô. Tài xế là một dân bản xứ vô cùng thân thiện, khi nhắc đến Phong Đô, người này khen ngợi hết lời, còn giới thiệu nhiều nơi thú vị để tham quan. Từ sân bay đến Phong Đô cũng mất hơn hai tiếng ngồi xe, nghe tài xế kể những câu chuyện thú vị của địa phương cũng không quá nhàm chán. Tâm trạng bực bội nôn nóng của Hàn Hướng Nhu cũng dịu lại phần nào.
Để đảm bảo hành động lần này diễn ra suôn sẻ, Hàn Hướng Nhu đã dậy sớm dùng mai rùa của tổ sư gia để bói thời gian đi vào Qủy Môn, kết quả cho thấy thời gian tốt nhất để xuống địa phủ là 6 giờ 45 phút tối. Hai người xuống xe, Hàn Hướng Nhu nhìn thời gian, từ giờ đến lúc xuống địa phủ còn sớm, hai người quyết định đi ăn trước, sau đó mua vé đi dạo thành quỷ như du khách bình thường.Nơi này không tối tăm u ám như địa phủ thật sự, ngược lại còn tràn đầy dương khí bởi vì dòng du khách tấp nập đổ về. Hàn Hướng Nhu vừa mới đi đến “đường Hoàng Tuyền”, đang mải mê ngắm văn bia ở hai sườn thì bị một “đại sư” mở cửa hàng bán bùa hộ mệnh cản lại, phán: “Cô gái nhỏ à, tôi thấy giữa trán cô rất đen tối, sợ rằng sắp gặp tai ương. Hay là cô mua một lá bùa hộ mệnh ở chỗ tôi để cầu may mắn đi, gặp dữ hóa lành.”Hàn Hướng Nhu nhìn bộ quần áo sư không ra sư, đạo không ra đạo của hắn ta, lại nghe mấy câu nói như không nói của hắn ta, cô bật cười: “Không phải là kẻ lừa đảo đấy chứ, tôi thấy rất nhiều người đều nói vậy để lừa tiền.”