Đình viện thâm thâm - 28
Cập nhật lúc: 2024-06-13 10:06:23
Lượt xem: 276
Ta im lặng ngồi một bên, chờ bà ta cùng ra ngoài.
Quốc Công phủ tổ chức mừng thọ, những người có uy tín trong kinh thành đều đến chúc mừng.
Trong khoảng thời gian ngắn, khách khứa đông đúc, náo nhiệt vô cùng.
Ta đi theo Đại phu nhân qua hành lễ, rồi đến hậu viện an vị.
“Nghe nói con dâu nhà phu nhân, ngày đầu tiên gả đi đã bị bệnh, là chuyện gì xảy ra?” Một vị phu nhân ở yến tiệc hỏi thăm Đại phu nhân.
Lời đồn đại ở kinh thành luôn truyền đi rất nhanh, là câu chuyện để các phu nhân tiểu thư tán gẫu lúc nhàm chán.
Bọn họ cả ngày ở hậu viện, dù sao cũng muốn tìm chút chuyện phiếm để nói, đề tài ốt nhất là chuyện nhà người khác phân tranh.
Ánh mắt mọi người đều tụ lại, chờ chê cười.
Đại phu nhân bỗng nhiên sinh xấu hổ, bà ta mặc dù tức giận người hỏi lời này, nhưng cũng không dám đắc tội người ta, Võ An Hầu ở kinh thành cũng không được tính là nhà quyền thế.
“Con dâu của ta thân thể yếu, ở trong viện ta nói hai câu, liền ngất đi.” Nàng miễn cưỡng cười nói: “Cho nên ta lập tức phái người đi mời đại phu.”
Ánh mắt mọi người đầy ẩn ý, con dâu té xỉu trong viện mẹ chồng, nguồn gốc sâu xa không có chút tranh đấu, bọn họ mới không tin.
Thấy mọi người hoài nghi, Đại phu nhân liên tiếp nhìn về phía ta, bà ta hi vọng ta ra mặt giải thích, loại bỏ hoài nghi của mọi người, cứu vãn thanh danh của bà ta.
Kiếp trước ta bị người ta nhạo báng, lúc này đây cũng nên bà ta nếm thử tư vị này.
Ta chăm chú nhìn màn trình diễn trên viện khấu, mắt điếc tai ngơ trước tất cả những gì xảy ra trong bữa tiệc.
Đại phu nhân oán hận trừng mắt nhìn ta một cái, cười bồi chuyển đề tài.
“Hứa phu nhân, Đại phu nhân chúng ta mời người qua một chuyến.” Đang xem kịch, một tiểu nha hoàn xông ra.
“Đại phu nhân nhà các ngươi là...” Ta có chút nghi hoặc, hôm nay cũng không có đụng phải người đặc biệt lấy lòng.
“Đại phu nhân nhà chúng ta nói, người đi sẽ biết.” Tiểu nha hoàn cười nói.
Không biết vì sao, cách mời này, làm cho ta nghĩ tới người kia.
Đến trước mặt mời, lại là trường hợp như vậy, tự nhiên không tiện từ chối.
Ta đành phải dẫn theo Thanh Mai và Thanh Tước đi theo sau tiểu nha hoàn nọ.
Xoay qua hành lang dài quanh co, một đình nghỉ mát xuất hiện trước mắt.
Hơi thở hơi loạn, sẽ là chàng sao?
Ta không được tự nhiên vuốt tóc mai, theo tiểu nha hoàn tiến vào đình nghỉ mát.
“Phu nhân, Hứa phu nhân tới.” Tiểu nha hoàn bẩm báo.
18
Ta không khỏi theo tầm mắt tiểu nha hoàn nhìn qua, một nữ tử khí khái sáng sủa xuất hiện ở trước mắt.
Trong lòng không khỏi có thêm vài phần mất mát, vậy là... không phải chàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dinh-vien-tham-tham/28.html.]
Ta cuối cùng đang chờ đợi cái gì.
Hai bên gặp mặt hành lễ, nữ tử này vốn là cháu ngoại của Chúc Quốc Công, cũng là phu nhân của Lý đại tướng quân đương triều, Chúc Thế Anh.
“Hy vọng ngươi đừng trách ta vô lễ, không thông báo lại lén lút mời ngươi đến đây nói chuyện.” Chúc Thế Anh cười sang sảng.
“Sao có thể, ngươi mời ta nói chuyện, ta rất vui vẻ.” Ta cười nói, trong lời nói mang theo bảy phần chân tình ba phần nịnh nọt.
Với địa vị Hứa gia, có thể kết giao với phu nhân tướng quân nắm giữ thực quyền, rất là khó được.
Chúc Thế Anh chấp nhận thái độ của ta, hứng thú nhìn ta nói: “Ngươi vừa rồi ứng phó với mẹ chồng ngươi cũng rất thú vị, trên đời này ít có con dâu dám công khai phản kháng mẹ chồng.”
Ta cười cười, không nói gì.
“Có thể nói một chút ngày đó là chuyện gì xảy ra không?”
Thì ra nàng cũng tò mò.
Ta dở khóc dở cười: “Lúc thỉnh an ngất xỉu trong viện mẹ chồng mà thôi.”
Không biết nàng là người như thế nào, ta không dám nhiều lời. Nếu bị truyền ra ngoài ta ở sau lưng nói xấu mẹ chồng, vậy thì có chút phiền toái.
“Hừ, ta không tin. Nhất định là lúc thỉnh an, bà ta dùng chút thủ đoạn.” Nàng khoanh tay nói.
Ta ngước mắt nhìn phong cảnh bên ngoài đình, cũng không nói tiếp.
Nàng tựa hồ cảm thấy không thú vị, tự nói: “Còn nữa, hai chúng ta coi như có chút duyên phận. Tiểu tử Lý Trạm kia đã tặng đồ chơi Tây Dương cho ngươi rồi.
Lý Trạm? Ta nhất thời phản ứng không kịp, nhìn thẳng về phía nàng.
Lần này đến Chúc Thế Anh kinh ngạc: “Nhanh như vậy đã quên rồi sao? Ngày ngươi thành thân, Nam Ninh Vương tặng quà chúc mừng cho ngươi đó!”
Thấy ta vẫn ngơ ngác, nàng lại nhỏ giọng nói thầm: “Hắn đúng là đồ ngốc, người khác căn bản không nhớ rõ.”
“Ngươi nói cái gì?”
Ta lấy lại tinh thần, nghe không rõ nàng đang nói cái gì.
Chúc Thế Anh vội cười ha hả: “Ta nói là, mấy thứ kia ta nhìn trúng đã lâu, hắn cũng không nỡ tặng ta. Thật ra là có duyên với ngươi, tặng cho ngươi.”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Mấy câu nói, kích thích trong lòng ta loạn cả lên.
Chẳng lẽ, chàng và Chúc Thế Anh từng có một đoạn tình duyên? Là hai người cãi nhau hoặc là duyên cớ gì khác, chàng mới đem đồ vật đưa cho ta.
Càng nghĩ càng phiền não, nếu lần sau gặp mặt, ta muốn ném đồ vật ném lên mặt chàng, người khác không cần, ta cũng không cần.
Nghĩ tới nghĩ lui, lại cảm thấy Chúc Thế Anh đang ám chỉ với ta, muốn lấy lại mấy thứ kia.
Ta mặc dù cũng không hiếm lạ gì, nhưng cứ như vậy không có căn cứ mà cho nàng, nuốt không trôi chuyện này.
Ta thản nhiên cười nói: “Vật kia hiện tại đang cất giữ, không tiện lấy ra. Nếu ngươi thích, có thể thường xuyên qua đó thưởng thức.”
Chúc Thế Anh tựa hồ ý thức được mình nói sai, vội vàng giải thích: “Ngươi hiểu lầm rồi, hắn đã tặng ngươi, ta khẳng định sẽ không có ý kiến gì nữa.”
Dừng một chút, lại nói: “Ngươi đừng nghĩ lung tung, ta là biểu tỷ của hắn.