Đoạt Lại Kịch Bản Nữ Chủ, Tôi Kiếm Tiền Đỗi PhóTra Nam - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-04-15 23:23:05
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quan trọng hơn là xã hội lúc này chưa thực sự cởi mở với phụ nữ. Nhiều ông chủ nam giới khi thấy đối tác là phụ nữ thường có thành kiến, cho rằng phụ nữ không hiểu biết gì về kinh doanh, dẫn đến khó đàm phán hợp tác.

Đúng lúc ấy, Tống Đại Cường luôn im lặng ngồi ở góc sân, bất ngờ giơ tay lên: “Ngọc Lan, bố không hiểu hết những gì con nói, nhưng bố sẵn sàng học!”

Đôi mắt Tống Ngọc Lan đang ảm đạm bỗng sáng bừng lên! Tống Đại Cường vốn là người ít nói, nhưng ông cao lớn và chững chạc, chỉ cần được “đào tạo” một chút thì ông hoàn toàn có thể trở thành trợ thủ đắc lực cho cô.

Cô quay sang Đào Tử chân thành nói: “Nếu chị thấy làm ăn này khó quá thì đừng vì tình cảm mà ngại rút lui, chuyện này không ảnh hưởng gì đến tình bạn của chúng ta cả.”

Đào Tử đập vào vai Tống Ngọc Lan một cái: “Em nói cái gì vậy? Chị nhất định sẽ góp vốn, ủng hộ em!”

Tống Ngọc Lan nhìn thẳng vào mắt Đào Tử, thấy sự chân thành trong ánh mắt bạn thân liền quyết định ngay lập tức: Lưu Xuân sẽ theo Đào Tử tiếp tục buôn quần để kiếm thêm tiền trong nửa tháng tới.

Còn cô sẽ dẫn Tống Đại Cường tìm thợ xây để nâng thêm hai tầng cho ngôi nhà, đồng thời dạy ông cách đàm phán, buôn bán.

Bà Tống và Tống Ngọc Cảnh sẽ lo hậu cần.

Mọi người đều có việc của mình, tuy không dễ dàng nhưng mọi thứ đang dần ổn định.

Ngoài sân nhà họ Tống thuê ở huyện Ngọc Lâm, Lục Trạch Dân đặt đồ xuống, chỉnh trang lại quần áo rồi gõ cửa.

Tuy nhiên, dù gõ rất lâu nhưng cửa vẫn đóng im ỉm.

Anh đoán rằng có lẽ Tống Ngọc Lan không có nhà, anh đành ngồi xuống bậc thềm đá xanh bên cạnh, kiên nhẫn chờ đợi.

Khương Nam vui vẻ chạy nhanh từ trường về nhà, từ xa cô đã thấy có người đang ngồi trước cửa căn tứ hợp viện đối diện. Kể từ khi Tống Ngọc Lan dọn đi thì bên đó không có người thuê mới, điều này khiến Khương Nam cảm thấy tò mò. Cô tiến lại gần và phát hiện ra người đang ngồi ở đó chính là Lục Trạch Dân, người cô đã gặp hai lần trước đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-142.html.]

Khương Nam nhớ rằng có vẻ như Lục Trạch Dân thích Ngọc Lan, liệu lần này anh đến đây có phải để tìm Ngọc Lan không? Cô ấy bước đến chào hỏi: “Đồng chí Lục, sao anh lại ở đây?”

Nghe thấy giọng nói, Lục Trạch Dân ngẩng đầu lên, nhìn thấy Khương Nam, anh chỉ tay về phía cửa tứ hợp viện đang đóng chặt: “Tôi đến tìm Ngọc Lan.”

“Ngọc Lan à...” Khương Nam nhíu mày khi nghe Lục Trạch Dân gọi tên Tống Ngọc Lan thân mật như thế. Hiện giờ, quan hệ nam nữ bị kiểm soát rất chặt chẽ, nếu bị ai nghe thấy thì chắc chắn người ta sẽ bàn tán không hay về Tống Ngọc Lan. Cô ấy nghĩ vậy liền nhắc nhở: “Cô ấy đã trả xong tiền thuê nhà và chuyển đi từ lâu rồi! Với cả anh gọi thẳng tên Ngọc Lan như vậy có phải hơi thân mật quá không? Tôi nghĩ hai người còn chưa thân lắm đâu.”

Không ngờ Lục Trạch Dân lại trả lời rất nghiêm túc: “Cô ấy là bạn gái tôi, tôi gọi vậy là hợp lý.”

“Bạn gái?” Khương Nam nghi ngờ nhìn Lục Trạch Dân: “Tại sao tôi chưa từng nghe Ngọc Lan nhắc đến chuyện này?”

Lục Trạch Dân ngập ngừng một chút. Thực ra, anh và Tống Ngọc Lan đã không liên lạc với nhau suốt một tháng qua, không phải vì không muốn mà là vì không có cách liên lạc. Anh đợi mãi đến kỳ nghỉ thì mới có thể đến huyện Ngọc Lâm, nhưng không ngờ cô ấy đã chuyển đi.

Khương Nam nhìn biểu cảm của anh, càng tin chắc rằng Lục Trạch Dân chỉ đơn phương thích Tống Ngọc Lan mà thôi. Nếu khôn tại sao người bạn thân nhất của Ngọc Lan là cô ấy lại không biết được chứ?

Cô ấy không hài lòng nói: “Tôi biết anh thích Ngọc Lan, nhưng anh không thể bịa chuyện làm mất danh dự của cô ấy được! Nếu anh còn tiếp tục như vậy thì tôi sẽ báo cảnh sát bắt anh, đừng nghĩ rằng anh là quân nhân mà tôi không dám.”

Lục Trạch Dân khẽ cau mày, cắt ngang lời Khương Nam: “Tôi và cô ấy bắt đầu hẹn hò từ khi ở Quảng Đông, mới được một tháng thôi nên cô không biết cũng là chuyện bình thường.”

Dù vậy thì Khương Nam vẫn không tin, cô ấy nhún vai: “Thôi được, anh nói như vậy thì cứ cho là vậy đi. Nhưng cô ấy đã chuyển đi rồi, anh ngồi đây đợi cũng không gặp được đâu.” Nói xong, Khương Nam quay lưng về nhà, để mặc Lục Trạch Dân ngồi lại trước cửa tứ hợp viện.

Dù không chắc Lục Trạch Dân nói thật hay không, nhưng cô ấy vẫn không định tiết lộ tung tích của Tống Ngọc Lan cho anh, phòng trường hợp anh gây rắc rối cho cô ấy. Khương Nam cảm thấy quyết định của mình là hoàn toàn đúng.

Thêm nữa, hiện giờ cô ấy còn có việc quan trọng hơn cần làm.

Kết quả kỳ thi đại học đã có rồi, Tống Ngọc Lan đạt được thành tích đứng đầu tỉnh Hồ Nam, đứng thứ hai toàn quốc, là nữ sinh duy nhất trong top ba, chỉ thua người đứng đầu đúng một điểm. Điện thoại từ Đại học Thanh Hoa và đại học Bắc Kinh liên tục gọi đến trường tìm cô, nhưng vì không biết Ngọc Lan đang ở đâu nên cô giáo Vu Cầm chỉ còn cách gọi cho Khương Nam.

Loading...