Đoạt Lại Kịch Bản Nữ Chủ, Tôi Kiếm Tiền Đỗi PhóTra Nam - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-04-16 15:29:43
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Hà Hoa đang xoa thái dương để giảm bớt cơn đau đầu, bỗng cảm thấy có chút thương hại cho người bạn thân của mình. Đêm qua, khi nói chuyện với bà nội, cô ấy biết rằng hiện tại Tống Ngọc Lan đang học tại đại học Thanh Hoa, thậm chí còn là á khoa toàn quốc trong kỳ thi đại học. Một người tài giỏi như vậy, đặt cạnh Lục Trạch Dân thì không biết ai mới là người có lợi. Hơn nữa theo lời bà nội thì Tống Ngọc Lan còn xinh đẹp hơn cả những ngôi sao trên truyền hình.

Điều quan trọng nhất là Lục Trạch Dân rất nghiêm túc trong mối quan hệ này. Điều đó chính là rào cản lớn nhất mà Đoạn Giai Giai không thể vượt qua. Mặc dù Lục Trạch Dân nhỏ hơn Lục Hà Hoa ba tuổi, nhưng từ nhỏ đã có tính cách nói một là một. Trong mấy năm ở trong quân đội cũng đã tự mình lập nên nhiều thành tích. Theo bà nội nói thì hiện tại Lục Trạch Dân còn xuất sắc hơn cả chú hai Lục Quốc Phú.

Gia đình nhà họ Lục này, ở thế hệ của Lục Hà Hoa thì chỉ có mỗi Lục Trạch Dân là con trai. Điều này có nghĩa là tương lai của gia tộc nhà họ Lục sẽ phụ thuộc vào Lục Trạch Dân. Mặc dù Lục Hà Hoa đã kết hôn và là người nhà khác, nhưng cô ấy vẫn là một phần của gia đình nhà họ Lục. Vì vậy, cô ấy không thể vì người bạn thân của mình mà gây thù chuốc oán với em họ và em dâu tương lai.

Vì lẽ đó, dù Đoạn Giai Giai có than thở bao nhiêu thì cô ấy cũng viện cớ bận công việc để tránh tham gia vào chuyện này.

Thấy bạn thân không nói gì, Đoàn Giai Giai liền chống nạnh: “Hà Hoa, cậu có còn là bạn thân của tớ không? Sao cậu không giúp tớ?”

Lục Hà Hoa thở dài, chỉ vào chiếc áo blouse trắng của mình: “Giai Giai à, tớ đã hi sinh thời gian nghỉ ngơi để nghe cậu than vãn, như thế vẫn chưa đủ sao? Tớ đang cố gắng nghỉ ngơi nhiều hơn để chuẩn bị cho việc mang thai. Cậu không hiểu tớ chút nào sao?”

Đoạn Giai Giai tiếp tục than thở: “Vậy cậu bảo tớ phải làm gì đây? Tớ cứ tưởng Trạch Dân về lại Bắc Kinh thì tớ sẽ có cơ hội tiếp cận anh ấy, nhưng đến giờ tớ vẫn chưa gặp được anh ấy lần nào!”

Giọng của Đoạn Giai Giai càng lúc càng trở nên sắc bén. Cô ta muốn hét lên, xé toang đầu óc của Lục Trạch Dân ra để xem có phải anh đang bị vấn đề gì không, đúng hơn là cả nhà họ Lục có bị làm sao không! Lục Trạch Dân còn trẻ và đầy nhiệt huyết nên yêu đương là chuyện bình thường, nhưng làm sao gia đình nhà họ Lục lại có thể chấp nhận một cô gái nông thôn không có gia thế chứ?

Nghĩ đến Lục Hà Hoa cũng là người nhà họ Lục, Đoạn Giai Giai mới cố nhịn xuống: “Hà Hoa, cậu có biết bạn gái của Trạch Dân học trường nào không? Tên là gì? Tớ thực sự muốn gặp cô ta, xem thử loại người nào mà dám quyến rũ Trạch Dân!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-211.html.]

Lục Hà Hoa biết nhưng không thể nói. Đêm qua bà nội đã nhắc nhở rằng nếu cô ấy không biết phân biệt thân sơ, làm mất lòng em họ và em dâu tương lai thì đừng trách sau này gia đình nhà họ Lục bỏ mặc cô ấy.

Lục Hà Hoa lắc đầu đáp: “Tớ tốt nghiệp xong lại còn đi học thêm, đâu có thời gian rảnh rỗi như cậu. Nếu không phải cậu đến đây nói chuyện Trạch Dân yêu đương thì tớ còn chẳng biết gì.”

Dù không tiết lộ cụ thể về trường học của Tống Ngọc Lan, nhưng Lục Hà Hoa vẫn khéo léo nhắc nhở: “Nhưng tớ có nghe bà nội bảo, bạn gái của Trạch Dân học trường khá tốt, kiểu trường mà ai cũng mơ ước được vào. Tớ cũng muốn hỏi thêm, nhưng bà nội không nói gì nhiều.”

“Thế thì tớ tự đi hỏi bà nội Lục! Tớ thì có gì không tốt?” Đoàn Giai Giai tức giận đứng dậy, làm đổ chiếc ghế trong phòng nghỉ. Cô ta quay đầu nhìn Lục Hà Hoa: “Mấy ngày này cậu cố thông cảm cho tớ, cuối tuần tớ sẽ mời cậu đi mua sắm!”

Lục Hà Hoa định từ chối, nhưng chưa kịp mở miệng thì Đoạn Giai Giai đã đóng sầm cửa lại.

Lục Hà Hoa âm thầm lắc đầu. Từ khi bắt đầu đi làm, cô ấy mới nhận ra rằng những người như Đoàn Giai Giai nếu không sinh ra trong gia đình giàu có thì chẳng có khả năng sống sót ngoài xã hội. Cô ấy chẳng biết làm việc gì, chẳng thể chịu đựng được bất cứ khó khăn nào.

---

Trong bệnh viện, mỗi ngày đều có những câu chuyện đau khổ của những người nghèo, những cuộc chia ly, những khoảnh khắc sinh tử diễn ra.

Ngày trước, khi ông nội Lục khuyên cô ấy chọn ngành y, cô ấy không hề muốn. Nhưng giờ đây cô ấy mới hiểu được nỗi lòng của ông nội. Cảm giác cứu được bệnh nhân thoát khỏi nỗi đau là sự thỏa mãn không gì sánh bằng.

Cô ấy và Đoàn Giai Giai giờ đã không còn chung một con đường nữa.

Loading...