Đoạt Lại Kịch Bản Nữ Chủ, Tôi Kiếm Tiền Đỗi PhóTra Nam - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-04-17 23:00:04
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời đã tối, anh ta dự định ngày mai sẽ đưa mấy cụ già trong làng đến xin Tống Ngọc Lan tha thứ. Dù sao, phụ nữ cũng thường mềm lòng.

Nhưng khi anh ta quay lại vào ngày hôm sau thì cửa hàng đã chẳng còn bóng dáng Tống Ngọc Lan đâu nữa.

Đào Tử nhìn Tiểu Hắc và mấy ông già đi cùng với ánh mắt đầy ghét bỏ: “Các người không đi thì tôi sẽ gọi công an báo rằng các người đang tụ tập gây rối!”

Tiểu Hắc cùng mấy ông già định quỳ xuống, nhưng Đào Tử dứt khoát đóng sầm cửa lại, chặn họ ở bên ngoài. Tống Đại Cường đi ra cửa sau để gọi công an đến. Cuối cùng, Tiểu Hắc và những người kia đành phải rời đi trong sự bất mãn.

Trong ánh mắt khi rời đi, Tiểu Hắc vẫn tỏ vẻ kiên quyết, nghĩ rằng Tống Ngọc Lan chỉ đang trốn tránh họ.

Khi Tiểu Hắc quay về sạp hàng để tiếp tục bán tất thì hai chủ sạp hàng khác liền tiến đến để tán chuyện.

“Mấy hôm nay không thấy Đao ca đến chợ nữa, trước đó ngày nào anh ta cũng đến ba lần. Anh có biết đã xảy ra chuyện gì không?”

Tiểu Hắc ngẩn người một lúc, rồi nhớ lại lời của chú Ngụy: “Sẽ không còn Đao ca ở Bằng thành nữa”. Chẳng lẽ lời ông ấy là thật?

Ban đầu, Tiểu Hắc không tin, nhưng sau một tháng vẫn không có tin tức gì về Đao ca và đám du côn kia. Dường như bọn chúng đã biến mất khỏi thế gian. Tiểu Hắc liền bắt đầu lo sợ, không dám tiếp tục bán hàng, sợ rằng Tống Ngọc Lan sẽ tìm cách trả thù mình. Anh ta đành phải quay về nhà trốn tránh.

Những chuyện sau này không còn liên quan tới Tống Ngọc Lan nữa.

Trước khi rời khỏi Bằng thành, Tống Ngọc Lan giao lại 10 vạn đầu tư của Khương Nam cho Đào Tử để cô ấy ghi vào sổ sách. Cuối năm sắp đến, cô dự đoán công việc kinh doanh sẽ tăng mạnh nên cần thêm vốn để xoay vòng.

Cô cùng với Lưu Xuân và chú Ngụy lên tàu quay lại Bắc Kinh. Lần này, họ mua được vé giường nằm nên hành trình thoải mái hơn.

Khi đến ga Bắc Kinh, quần áo mà Dương Lệnh gửi đến cũng đã đến nơi.

Tống Ngọc Lan liền thuê chú Ngụy giúp cô vận chuyển đồ đạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-253.html.]

Ngôi tứ hợp viện có khá nhiều phòng trống, nên cũng không cần thuê kho chứa quần áo nữa. Điều duy nhất cô phải suy nghĩ bây giờ là sẽ bày quán ở đâu.

Lưu Xuân không khỏi trầm trồ: “Nhà họ Tống lại có nhà ở Bắc Kinh cơ đấy! Còn rộng rãi và thoải mái thế này, trước giờ mẹ chưa từng dám mơ tới chuyện này.”

Tống Ngọc Lan suy nghĩ suốt cả đêm, cuối cùng nảy ra một ý tưởng táo bạo. Trước đây, cô từng cân nhắc nên làm gì với tầng hai của cửa hàng bánh ngọt Ngọc Lan để không lãng phí không gian?

Ban đầu, cô đã nghĩ đến việc mở rộng thêm phòng riêng cao cấp, tạo không gian riêng tư cho các quý bà thưởng thức trà chiều. Nhưng chi phí để trang trí những phòng như vậy hiện tại vẫn nằm ngoài khả năng của cô.

Tuy nhiên, nếu sửa sang để mở một gian cửa hàng quần áo thì hoàn toàn có thể.

Hơn nữa, khách hàng của cô đều là những người phụ nữ giàu có, đây chính là nhóm khách hàng mục tiêu lý tưởng mà người ta thường nói đến trong kinh doanh hiện đại.

Nghĩ là làm, Tống Ngọc Lan tìm đến Thẩm Lượng đang nghỉ ngơi sau thời gian làm việc.

Chỉ còn hơn một tháng nữa là đến tết, Tống Ngọc Lan không có ý định tu sửa lớn. Cô cũng không muốn ảnh hưởng đến khách hàng của tiệm bánh ngọt ở tầng dưới. Tường đã được sơn sẵn từ trước, cô chỉ cần lắp thêm vài thanh treo quần áo là xong. Ngay cả những căn phòng vốn có cũng có thể tận dụng làm phòng thử đồ mà không cần phá dỡ gì.

Cô dành trọn một đêm để thay đèn, mua đèn từ cửa hàng Lôi Sĩ ở Bắc Kinh. Dù giá có đắt hơn ở Thượng Hải vài chục đồng, nhưng xét về chất lượng và tính thẩm mỹ thì vẫn đáng tiền, hơn nữa còn tiết kiệm được thời gian thi công.

Tống Ngọc Lan còn đặt thêm vài chiếc bàn và sofa nhỏ trong phòng. Với không gian rộng hơn 20 mét vuông, chỉ dùng để làm phòng thử đồ thì thật sự quá phí.

Cô treo rèm ở giữa phòng, vừa tạo không gian thử đồ tiện lợi cho khách hàng lại vừa đảm bảo sự riêng tư.

Cửa hàng quần áo ở tầng hai không giữ phong cách tối giản như tầng một. Tống Ngọc Lan trang trí góc tường bằng cột La Mã thạch cao, hài hòa với màu gạch lát nền, cùng hai chiếc đèn chùm pha lê mới, tạo nên một không gian sang trọng nhẹ nhàng.

Khi lắp đèn pha lê, Tống Ngọc Lan cảm thấy thiết kế chưa đủ nổi bật nên cô yêu cầu Thẩm Lượng làm thêm vài cột thạch cao La Mã để nâng cao thẩm mỹ.

Ngoài ra, cô không treo quần áo kín tường mà chỉ gắn thanh treo ở tầm tay với. Cứ cách một mét là cô lại để trống một khoảng không để trưng bày trọn bộ trang phục, thậm chí phối hợp cả giày và phụ kiện.

Dự kiến ban đầu là hoàn thành việc trang trí trong một đêm, nhưng cuối cùng phải mất đến ba đêm mới xong.

Loading...