Đoạt Lại Kịch Bản Nữ Chủ, Tôi Kiếm Tiền Đỗi PhóTra Nam - Chương 287

Cập nhật lúc: 2025-04-19 05:16:14
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Ngọc Lan chăm chú lắng nghe kế hoạch, biết rằng đêm nay sẽ là một đêm quyết định. Cô chỉ mong rằng mọi việc sẽ diễn ra suôn sẻ, Khương Nam sẽ được cứu thoát, và mọi thứ sẽ diễn ra theo đúng những gì cô đã đọc trong sách.

“Đây là thiết bị nghe lén siêu nhỏ, em đeo nó vào thì họ sẽ không phát hiện ra. Nếu có bất kỳ vấn đề gì, chỉ cần nhấn nút là anh sẽ đến ngay lập tức.” Lục Trạch Dân nói khi anh cẩn thận đeo một sợi dây chuyền nhỏ cho Tống Ngọc Lan.

“Trên tàu, anh sẽ tìm cơ hội đưa cho em một cây gậy điện. Hãy nhớ, ưu tiên hàng đầu là sự an toàn của em, còn những việc khác đã có bọn anh lo liệu rồi.” Lục Trạch Dân dặn dò kỹ lưỡng.

Tống Ngọc Lan lo lắng liếc nhìn vết thương của Lục Trạch Dân: “Anh chắc chắn là mình sẽ không sao chứ?”

“Yên tâm, lần này anh không xung phong tuyến đầu đâu, chỉ là làm nhiệm vụ hỗ trợ thôi, rất an toàn.” Lục Trạch Dân mỉm cười, nhẹ nhàng vén mấy lọn tóc rơi xuống tai của Tống Ngọc Lan ra sau tai: “Đừng lo, Thế Văn đã tìm được những người rất giỏi, sẽ không có vấn đề gì lớn đâu. Nếu không thì anh đã không để em dấn thân vào chỗ nguy hiểm.”

Tống Ngọc Lan tiến tới nhẹ nhàng ôm lấy eo Lục Trạch Dân: “Em hiểu rồi.”

Sau đó, Đại Hùng đến đón Tống Ngọc Lan, chỉ vào cô gái xinh đẹp với mái tóc uốn lượn phía sau: “Ngọc Lan, đây là Tô Hồng, chị dâu của tôi. Cô sẽ đi cùng cô ấy lên tàu, không ai ngăn cản đâu.”

Đại Hùng giới thiệu xong liền bước ra khỏi xe, Tống Ngọc Lan gật đầu chào hỏi lịch sự: “Chào chị dâu.”

Tô Hồng nở nụ cười thân thiện: “Gọi chị là chị Hồng thôi, em đâu phải người trong giới giang hồ.”

Tống Ngọc Lan nghe thế liền đổi cách xưng hô: “Cảm ơn chị Hồng.”

Tô Hồng nhìn Tống Ngọc Lan từ trên xuống dưới: “Em mặc thế này mà đi à? Trên mặt còn thoa phấn đen phải không?”

Tống Ngọc Lan xoa mặt mình: “Chị Hồng đúng là tinh mắt thật, nhận ra ngay là em đang ngụy trang.”

Tô Hồng cười: “Chị đã lăn lộn trong giang hồ lâu rồi, nhạy cảm với những việc như thế lắm. Nhưng mà tối nay những người ở buổi tiệc này còn tinh tường hơn cả chị đấy. Em ngụy trang quá lộ liễu mà Đại Hùng lại không nhắc gì à?”

“Vậy bây giờ phải làm sao đây?” Tống Ngọc Lan hỏi, bắt đầu lo lắng.

“Giờ vẫn còn sớm, ít nhất hai tiếng nữa tàu mới xuất phát. Để chị đưa em về nhà chị thay đồ.” Tô Hồng ra lệnh cho tài xế lái xe.

Tống Ngọc Lan nhanh chóng cảm ơn: “Cảm ơn chị Hồng.”

Khi về đến tứ hợp viện của Tô Hồng, cô ấy đưa cho Tống Ngọc Lan một chiếc sườn xám màu trắng ngà: “Thử cái này xem, em có dáng đẹp thế này, mặc vào chắc chắn sẽ rất hợp.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-287.html.]

Tống Ngọc Lan do dự không nhận, lo lắng hỏi: “Như vậy có quá nổi bật không?”

Tô Hồng lắc đầu, cởi bỏ chiếc áo khoác lông hồ ly, quay một vòng để Tống Ngọc Lan nhìn rõ trang phục của mình. Đó là một chiếc váy đuôi cá màu đen với phần lưng trần và phần trước khoe nửa vòng ngực.

“Những buổi tiệc kiểu này thì phụ nữ thường thi nhau khoe sắc, chị chọn cho em bộ này đã là bảo thủ lắm rồi. Nếu em mặc váy trước đó của mình, chị đảm bảo vừa bước lên tàu là sẽ trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn.”

Nghe thế, Tống Ngọc Lan đành nhận lấy bộ sườn xám và vào phòng thay đồ.

Sau khi Tống Ngọc Lan thay đồ xong, Tô Hồng liền trang điểm nhẹ cho cô.

“Wow, em thật sự rất đẹp! Tối nay lên tàu chắc chắn mấy gã đàn ông sẽ nhìn em không rời mắt. Không lạ gì khi trước đó em phải che giấu nhan sắc.” Tô Hồng trêu đùa.

Tống Ngọc Lan có chút ngại ngùng, kéo váy xuống để che bớt đường xẻ cao: “Chị Hồng đừng trêu em nữa, chúng ta nên đi sớm thôi, kẻo đến muộn.”

Tô Hồng đưa chiếc áo khoác lông hồ ly trắng của mình cho Tống Ngọc Lan: “Cái này hợp với bộ đồ của em hơn đấy.” Sau đó, cô ấy lấy từ tủ ra một chiếc áo khoác đỏ tươi cho mình.

Tống Ngọc Lan trang điểm nhẹ đứng bên cạnh Tô Hồng quyến rũ không phải là quá nổi bật.

Khi đến lối vào du thuyền, Tô Hồng xuất trình thiệp mời xong liền có thể dễ dàng lên tàu.

Người phục vụ dẫn hai người tiến vào bên trong.

“Đàn ông không đi lối này, con tàu sẽ di chuyển khoảng hai đến ba tiếng trước khi dừng lại, chúng ta về phòng nghỉ ngơi trước.” Tô Hồng nhẹ nhàng giải thích.

Trong khoang tàu, dù là giữa ban ngày nhưng đèn vẫn sáng rực, tiếng nhạc du dương vang lên. Những người phụ nữ trong trang phục lộng lẫy đang lắc lư trong điệu nhạc giữa sàn nhảy.

Tống Ngọc Lan cẩn thận quan sát xung quanh, cố gắng ghi nhớ từng chi tiết.

Cô cùng Tô Hồng bước vào phòng nghỉ.

Vừa vào cửa, Tô Hồng lập tức ngã người xuống ghế sofa, tháo đôi giày cao gót ra, than thở: “Mệt c.h.ế.t đi được, tham gia mấy buổi tiệc kiểu này còn mệt hơn cả đánh nhau.”

Tống Ngọc Lan mỉm cười: “Chị Hồng, chị nghỉ ngơi một lát đi.”

Loading...