Đoạt Lại Kịch Bản Nữ Chủ, Tôi Kiếm Tiền Đỗi PhóTra Nam - Chương 69

Cập nhật lúc: 2025-04-12 00:54:19
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 69

 

Quả thật là Tống Ngọc Lan không nói dối. Khuôn mặt của cô quá đẹp, khiến người ta khó tin rằng cô lại có ý định xấu.

Trước khi Tống Ngọc Lan kịp đáp lại thì Trương Thành, người ban đầu đã gây rắc rối cho cô lại nhanh chóng bước tới. Anh ta hơi cúi đầu một chút, giọng nói đầy thành khẩn: “Tôi thật sự xin lỗi, đây là sai lầm của tôi. Tôi đã vội vàng kết tội mà không tìm hiểu kỹ. Mong cô chấp nhận lời xin lỗi chân thành này.”

Tống Ngọc Lan hơi nhướng mày, không nói gì.

Người phụ nữ nằm trên sàn nhận ra tình thế đã thay đổi, liền lớn tiếng kêu lên: “Vậy còn chuyện cô ta đánh tôi thì sao? Chẳng lẽ cứ bỏ qua như thế à?”

Lúc này, cậu thanh niên từ đầu đã can ngăn bạn gái của mình bước lên, mở lời: “Tôi có thể làm chứng, tất cả là do bà gây sự trước. Cô ấy và mẹ cô ấy chỉ đang yên tĩnh nghỉ ngơi, chính bà đã gây chuyện trước!”

“Đúng vậy, tôi cũng có thể làm chứng!” Cô gái ngồi bên cạnh thanh niên kia cũng đứng dậy, dù không hiểu rõ vì sao bạn trai mình lại xen vào chuyện này, nhưng cô ấy vẫn lên tiếng ủng hộ.

Sau khi hai người nói ra sự thật, những người xung quanh bắt đầu lần lượt lên tiếng làm chứng cho Tống Ngọc Lan. Thậm chí, con trai của người phụ nữ cũng vội vàng xin lỗi: “Là lỗi của chúng tôi, thật sự xin lỗi. Chúng tôi không có ác ý, mong cô bỏ qua cho.”

Viên cảnh sát lớn tuổi và người đồng nghiệp trẻ tuổi thấy sự việc đã sáng tỏ, liền nhắc nhở người phụ nữ nằm trên sàn: “Nếu tiếp tục gây rối thì chúng tôi sẽ xử lý theo quy định về hành vi gây rối nơi công cộng.”

Tống Ngọc Lan thấy mọi việc đi quá xa chỉ vì vẻ ngoài của mình, trong lòng có chút chán nản. Những tranh cãi này chẳng đem lại kết quả gì. Cô vẫn phải ở trên chuyến tàu này đến tận 6 giờ sáng mai. Nếu tiếp tục khiến đối phương tức giận thì có lẽ họ sẽ càng làm lớn chuyện, điều này không hề có lợi cho cô và mẹ.

Tống Ngọc Lan quay sang nhìn Trương Thành và hỏi: “Còn chỗ ngồi nào trống không? Tôi muốn đổi chỗ.”

“Có.”

“Không được!” Người con trai của người phụ nữ phản đối ngay lập tức. Nhưng rồi anh ta nhận ra câu trả lời của mình có phần không hợp lý, vội vã giải thích: “Ý tôi là... vì chúng tôi đã sai nên tôi muốn mời cô qua toa ăn uống để xin lỗi.”

Ý của anh ta là nếu Tống Ngọc Lan đổi chỗ thì anh ta sẽ mất cơ hội mời cô bữa ăn này.

Trương Thành hiểu rõ tâm lý của con trai người phụ nữ gây chuyện kia, liền nhanh chóng đề nghị: “Lần này là lỗi của tôi, tôi sẽ tự trả tiền và chuyển cô và dì sang toa nằm, cô thấy thế nào?”

“Còn chỗ nằm sao?” Tống Ngọc Lan nhớ lại trước đó mình đã hỏi có còn vé nằm không và chính Trương Thành đã nói rằng toa đã hết chỗ. Cô liếc nhìn anh ta từ trên xuống dưới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-69.html.]

“Có, cứ đi theo tôi.” Trương Thành liếc nhìn người phụ nữ và gia đình cô ta, gật đầu với hai cảnh sát, rồi nói: “Hai anh cứ để tôi giải quyết nốt.” Cảnh sát ra hiệu cho đám đông giải tán, yêu cầu họ quay lại chỗ ngồi.

Tống Ngọc Lan lại trùm chiếc khăn lụa đen lên, lần này mọi người nhìn cô mà không khỏi thầm ngưỡng mộ, cảm thấy ngay cả khăn đen cũng làm tôn lên vẻ đẹp của cô.

Trương Thành dẫn hai mẹ con Tống Ngọc Lan đến toa nằm phía trước. Tống Ngọc Lan nhanh chóng hỏi: “Tôi cần bổ sung thêm bao nhiêu tiền?”

“Không cần đâu, để tôi trả cho.”

“Không cần, chuyện lúc nãy tôi không để ý đâu. Nếu không để tôi trả tiền thì chúng tôi sẽ quay lại chỗ cũ.” Nói xong, Tống Ngọc Lan kéo tay mẹ định quay lại.

“Được rồi! Bổ sung thêm 21 đồng.” Trương Thành sợ Tống Ngọc Lan quay lại toa cũ, nơi có nhiều thanh niên trẻ tuổi, nếu để cô trở lại đó thì anh ta sẽ mất cơ hội.

Tống Ngọc Lan nhanh chóng rút tiền ra trả.

Sau khi nhận vé và tiền, Trương Thành muốn nói thêm điều gì đó, nhưng chỉ có thể nhìn theo bóng dáng của mẹ con Tống Ngọc Lan bước vào toa nằm.

Trong toa chỉ có một người đàn ông trung niên đang ngồi ở giường dưới đọc sách. Ông ấy liếc nhìn hai người một chút rồi lại tiếp tục đọc sách.

Tống Ngọc Lan chọn một giường nằm giữa và một giường dưới cùng. Cô kéo tay mẹ mình ngồi xuống rồi nhẹ nhàng an ủi bà vài câu.

Sau khi thấy mẹ đã ổn định, Tống Ngọc Lan nhường cho bà lên giường nghỉ ngơi, còn cô sẽ ngồi dưới canh chừng. Cô linh cảm rằng có lẽ chuyện chưa dừng lại ở đây.

Quả nhiên, sau một giờ tàu chạy thì cửa toa bật mở.

Trương Thành mang theo ba suất cơm vào. Anh ta cung kính đưa một suất cho người đàn ông trung niên: “Chu...tiên sinh, đến giờ ăn trưa rồi.”

Đặt ba suất cơm lên bàn nhỏ, anh ta quay sang Tống Ngọc Lan cười nói: “Đây là phần của cô và dì.”

“Bao nhiêu tiền?” Tống Ngọc Lan ngồi thẳng người, lấy ra vài tờ tiền lẻ, hỏi Trương Thành.

Trương Thành có chút lúng túng, liếc nhìn người đàn ông trung niên đang không quan tâm đến mình rồi xua tay: “Tôi mời, coi như xin lỗi vì chuyện lúc nãy.”

Loading...