Chương 93
Bác bảo vệ của trường Nhất Trung biết Khương Nam, thấy cô bảo lãnh cho Tống Ngọc Lan, nên dù lúc này là trong kỳ nghỉ đông và không có học sinh thì bác ấy vẫn cho cả hai vào sau khi đăng ký thông tin.
Khương Nam chưa nói với cô chủ nhiệm lớp là cô giáo Vu Cầm về việc Tống Ngọc Lan muốn vào học lớp 12. Trước đó, cô chỉ nhờ ông nội xin giúp một chỗ cho bạn.
Vì vậy, khi nghe Khương Nam giới thiệu thì cô Vu Cầm khá ngạc nhiên.
“Tôi cứ tưởng bạn này sẽ vào học lớp 10, còn định đợi khai giảng rồi mới bàn với giáo viên phòng ghi danh.”
“Thưa cô Vu, là lỗi của em ạ, em đã không nói rõ ràng từ trước.” Khương Nam ngại ngùng xin lỗi, ngón tay còn khẽ gãi lòng bàn tay của Tống Ngọc Lan.
Cô Vu Cầm nhìn cô gái đứng bên cạnh Khương Nam: “Việc học lớp 12 không phải do tôi quyết định, nó phụ thuộc vào năng lực cá nhân. Nếu học lớp 12 mà không thể thi đậu đại học thì cũng chẳng có ích gì.”
“Em hiểu rõ điều này thưa cô. Nếu có thể thì cô có thể cho bạn ấy làm thử một bài kiểm tra. Nếu kết quả đủ đạt yêu cầu thì cô có thể xem xét việc cho bạn ấy học lớp 12 được không ạ?” Khương Nam nhanh chóng đưa ra đề nghị.
Cô Vu gật đầu, thấy Khương Nam nói rất hợp lý, liền lấy một bài kiểm tra từ trong ngăn kéo ra: “Đây là bài kiểm tra các môn khoa học cho kỳ thi học kỳ sắp tới. Nó được dùng để đánh giá mức độ kiến thức của các học sinh. Em có thể làm bài ngay tại đây, làm được bao nhiêu thì làm.”
Cô chỉ về phía bàn làm việc: “Làm tại đây, làm đến 6 giờ chiều, làm được bao nhiêu thì làm.”
Tống Ngọc Lan cảm ơn rồi lấy bút ra, ngồi vào bàn và bắt đầu làm bài.
Vu Cầm và chồng cô ấy đều là học trò của ông Giang, sau khi ông Giang được sửa lại án xử sai, hai gia đình qua lại khá nhiều. Vì thế, Vu Cầm mới đồng ý giúp đỡ lần này. Tuy nhiên, cô ấy không kỳ vọng quá cao vào kết quả của Tống Ngọc Lan. Chỉ cần mỗi môn đạt điểm trung bình thì cô ấy sẽ cho phép cô gái này vào học lớp 12.
Trường học vào dịp nghỉ đông không có nhiều người, Vu Cầm và chồng là người địa phương nên được phân công trông coi trường.
Khương Nam nhìn đồng hồ, lúc này là 1 giờ trưa. Cô ấy không muốn tạo áp lực cho bạn mình, nên sau khi chào tạm biệt Vu Cầm thì cô ấy liền rời khỏi trường, hẹn sẽ quay lại đón Tống Ngọc Lan vào lúc 6 giờ.
Vu Cầm đợi Khương Nam rời đi, rồi dặn dò Tống Ngọc Lan vài điều: “Nhà vệ sinh ở bên trái, có nước nóng, khi em khát thì cứ lấy mà uống.” Sau đó, cô ấy quay lại bàn làm việc và bắt đầu soạn giáo án.
Văn phòng chìm vào sự im lặng, chỉ còn tiếng bút cào trên giấy.
Tống Ngọc Lan bắt đầu với bài thi tiếng anh.
Cô lướt qua bài thi và nhận ra nó thật sự quá dễ dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-93.html.]
Thời điểm này vẫn chưa có bài nghe trong các kỳ thi tiếng anh, nên cô nhanh chóng chọn đáp án cho câu hỏi đầu tiên.
Cô chỉ mất 15 phút để hoàn thành bài thi tiếng Anh.
Cô đặt bài thi đã làm xong sang bên trái.
Vu Cầm ngạc nhiên khi thấy trang giấy đã được viết kín chữ, cô ấy dừng bút và cầm bài thi lên xem.
Dù không phải giáo viên tiếng anh, nhưng Vu Cầm cũng hiểu biết về môn này. Càng chấm thì cô ấy lại càng kinh ngạc. Đến cuối bài thi, cô ấy không khỏi há hốc miệng, kinh ngạc đến mức thở gấp.
Môn tiếng anh là môn yếu nhất ở trường Nhất Trung, trong toàn trường chỉ có ba khối học và hai giáo viên tiếng Anh.
Năm ngoái, hiệu trưởng còn tuyên bố trong cuộc họp rằng không yêu cầu học sinh phải dành quá nhiều công sức cho môn tiếng anh, đạt được bao nhiêu điểm thì đạt.
Thế mà bài thi của Tống Ngọc Lan, ngoại trừ phần bài luận không thể chấm ngay thì còn lại tất cả đều đúng.
Với kết quả này thì có thể nói gần như Tống Ngọc Lan đã đạt điểm tối đa.
Nếu các môn khác cũng đạt điểm trung bình, thì riêng môn tiếng anh đã đủ để cô bỏ xa các học sinh khác.
Vu Cầm cố gắng kìm nén sự phấn khích, tiếp tục quan sát tốc độ làm bài của Tống Ngọc Lan.
Tống Ngọc Lan làm bài từ dễ đến khó.
Sau khi hoàn thành bài tiếng anh, cô tiếp tục làm các bài thi vật lý, hóa học, sinh học, toán và cuối cùng là văn học và chính trị.
Đến bài thi văn, ngoài một vài câu trích dẫn danh ngôn quen thuộc thì cô chỉ làm phần đọc hiểu và bài luận.
Vu Cầm gần như đã chấm xong các bài thi khác, bây giờ cô đứng sau Tống Ngọc Lan và quan sát bài thi văn của cô.
Cô là giáo viên dạy toán, và trong bài thi toán của Tống Ngọc Lan chỉ có một câu trắc nghiệm do không để ý dấu chấm thập phân mà bị trừ 3 điểm.
Đây rõ ràng là một học sinh tiềm năng có thể vào đại học trọng điểm!
Thế nhưng khi đối mặt với bài thi ngữ văn tương đối dễ, thấy nhiều câu hỏi yêu cầu học thuộc lòng mà Tống Ngọc Lan để trống, cô giáo Vu Cầm không khỏi nhíu mày lo lắng.