Đoạt Lại Kịch Bản Nữ Chủ, Tôi Kiếm Tiền Đỗi PhóTra Nam - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-04-14 14:35:36
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 94

 

Môn ngữ văn cuối cùng chỉ đạt 50 điểm, thậm chí còn chưa tới điểm trung bình.

Môn chính trị cũng chỉ được hơn 40 điểm.

Nhưng mà, điều đó có quan trọng không?

Tổng điểm của Tống Ngọc Lan là 462 điểm, vẫn vượt qua ngưỡng 450 điểm của đại học hệ chính quy.

Năm ngoái, điểm chuẩn vào đại học hệ chính quy ở tỉnh Hồ chỉ là 450 điểm, vấn đề của Tống Ngọc Lan chỉ nằm ở các môn cần học thuộc lòng. Chỉ cần bổ sung thêm kiến thức ngữ văn và chính trị thì việc thi vào đại học trọng điểm là điều hoàn toàn nằm trong tầm tay.

Không chừng cô ấy còn có thể nhắm tới hai trường đại học danh tiếng hàng đầu!

Vu Cầm nhẹ nhàng đặt bài thi chính trị và ngữ văn xuống bàn, thở dài một tiếng, sau đó nhìn về phía Tống Ngọc Lan đang ngồi đối diện.

Chưa kịp lên tiếng hỏi thì Tống Ngọc Lan đã chủ động giải thích: “Cô Vu, đến nước này rồi thì em cũng không giấu gì cô nữa. Thật ra, sau khi nghỉ học từ năm lớp 10, toàn bộ kiến thức lớp 11 và 12 em đều tự học ở nhà. Có lẽ vì sở thích cá nhân nên so với các môn văn hóa đòi hỏi ghi nhớ nhiều như ngữ văn thì em lại thấy hứng thú với các môn tự nhiên hơn, học cũng nhẹ nhàng hơn một chút.”

Nghe đến đây, Vu Cầm không giấu nổi sự kinh ngạc, cô ấy bất giác cao giọng hỏi: “Gì cơ? Em tự học hết những kiến thức này ư!”

Cô ấy tròn mắt nhìn cô gái xinh đẹp, điềm tĩnh trước mặt, trong lòng không khỏi cảm thấy khâm phục.

Ai cũng biết rằng kiến thức cấp ba không phải dễ dàng. Đặc biệt là những kiến thức sâu sắc, phức tạp, nếu không có giáo viên giảng giải một cách có hệ thống thì rất khó nắm vững.

Vậy mà Tống Ngọc Lan có thể dựa vào sự nỗ lực của chính mình để đạt được thành tích như vậy, quả thực đáng kinh ngạc.

Nếu không gọi là thiên tài thì Vu Cầm cũng chẳng biết phải gọi cô bằng gì nữa.

Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ, Khương Nam bước vào nói với giọng lo lắng: “Cô Vu, Ngọc Lan, xong chưa?”

Vu Cầm vẫy tay, “Vào đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com./doat-lai-kich-ban-nu-chu-toi-kiem-tien-doi-photra-nam/chuong-94.html.]

Khương Nam hớn hở chạy vào, nhìn thấy hai bài thi ngữ văn và chính trị trước mặt Vu Cầm, nhưng khi thấy điểm số bằng bút đỏ thì nụ cười trên gương mặt cô ấy bỗng chùng xuống. Sợ làm Ngọc Lan buồn, cô ấy cố gắng kiềm chế sự thất vọng, an ủi: “Không sao, cùng lắm thì em học lại từ lớp 10, sau này chúng ta hẹn nhau ở Bắc Kinh cũng được.”

“Em đang nói cái gì vậy?” Vu Cầm mỉm cười: “Tôi đã đồng ý cho Tống Ngọc Lan vào lớp 12 rồi. Mai tôi sẽ viết đơn xin phép.”

Đùa à, có thêm một học sinh tiềm năng để tăng tỷ lệ đậu đại học thì nhà trường chắc chắn sẽ tranh nhau muốn nhận!

Khương Nam nghĩ rằng Vu Cầm đang nể mặt ông nội cô ấy nên mới nói vậy. Cô ấy định hỏi ý kiến Tống Ngọc Lan, nhưng khi vừa nhìn thoáng qua góc bàn, cô ấy đã thấy bài thi tiếng anh với điểm số đỏ chót, mắt cô ấy mở to kinh ngạc: “Đây... cũng là bài thi của em à?”

Vu Cầm lấy bài thi ra đưa cho Tống Ngọc Lan: “Bài luận cuối cùng kia, tôi vừa gọi điện thoại để đọc cho giáo viên tiếng anh nghe. Kết quả là... điểm tối đa, rất xuất sắc!”

Sau đó cô ấy quay sang Khương Nam: “Điểm yếu nhất của em là môn tiếng anh, hai em có thể giúp đỡ nhau. Chỉ cần nâng thêm một điểm thôi là hai đứa có thể bỏ xa nhiều bạn khác rồi.”

Khương Nam giật lấy bài thi tiếng anh từ tay Tống Ngọc Lan, không tin vào mắt mình: “100 điểm!” Cô ấy mở to mắt kinh ngạc, chưa từng thấy bạn học nào đạt điểm cao đến vậy.

Ánh mắt Khương Nam dừng lại ở một câu hỏi đọc hiểu: “Sao em lại giải được bài này? Ngữ pháp khó thế này mà em cũng biết à?”

Tống Ngọc Lan liếc nhìn rồi nghiêm túc giải thích lại cách làm bài. Khương Nam nghe mà ngẩn người, không thốt nên lời.

“Không ngờ em lại giỏi đến vậy, chắc tiếng anh của chị đã được cứu rồi!” Khương Nam lẩm bẩm.

Cô giáo Vu Cầm mỉm cười lắc đầu: “Tống Ngọc Lan không chỉ giỏi tiếng anh, bài thi toán này cũng gần như đạt điểm tối đa. Tống Ngọc Lan, em thử xem lại câu này, có phải em bỏ sót dấu thập phân không? Lần sau nhớ cẩn thận, lỡ mất điểm này thì tiếc lắm đấy.”

Tống Ngọc Lan nhận lại bài thi toán, ánh mắt dừng ở trên câu sai, miệng khẽ cười. Thực ra, đây là lỗi do cô cố tình mắc phải, chứ nếu ngay từ đầu đã đạt điểm tuyệt đối thì chẳng phải sẽ quá nổi bật sao.

Các môn lý, hóa, sinh khác của cô cũng đều nằm trong khoảng tám, chín điểm. Những môn này không phải là môn chính, đạt được điểm số này đã là rất tốt rồi.

Cô giáo Vu Cầm bảo Tống Ngọc Lan cứ đến trường cùng với Khương Nam khi khai giảng, cô ấy sẽ viết đơn báo cáo cho nhà trường, đảm bảo cô sẽ được nhận vào học.

Tống Ngọc Lan vội vàng cảm ơn rồi cùng Khương Nam quay về tứ hợp viện.

Trên đường đi, Khương Nam không ngừng huyên thuyên về các vấn đề ngữ pháp, vốn là điểm yếu nhất của cô ấy.

Loading...