Đưa Nàng Về Phủ - Chương 145
Cập nhật lúc: 2025-02-01 13:42:52
Lượt xem: 7
Tin tức này truyền được thật đúng là quá mau a.
Chẳng lẽ các nàng là dùng di động thông báo?
Bằng không, làm sao có thể nhanh đến như vậy?
Điều này thật sự là quá thần kỳ.
Tô Tiểu Tiểu nhìn Thục phi trước mắt.
Nàng nháy mắt mấy cái, nói: “Thục phi tin tức thật đúng là linh thông. Ta bất quá mới vừa tiến vào Phượng Khôn cung, Thục phi ngươi đã tới rồi.”
Thục phi cười đến thực khách khí.
“Tỷ tỷ sinh bệnh, muội muội luôn luôn muốn tới thăm, nếu không phải bệ hạ cản trở, muội muội sớm đã tới rồi.”
Dừng lại, nàng đánh giá một chút Tô Tiểu Tiểu: “Bệnh của Hoàng hậu tỷ tỷ có tốt hơn chút nào không?”
Tô Tiểu Tiểu chú ý tới. Thục phi kêu chính là … “Hoàng hậu tỷ tỷ.”
Hoàng hậu tỷ tỷ, điều này đại biểu chính là trước mắt Thục phi thừa nhận thân phận của nàng địa vị của nàng, hơn nữa từ đáy lòng muốn làm muội muội của nàng… Trong hậu cung này việc chọn từ đặt câu thật đúng là thú vị.
Tô Tiểu Tiểu cười nói: “Ngươi cảm thấy Bổn cung có tốt lắm không?” Thục phi ra vẻ nghiêm túc nhìn nhìn sắc mặt của Tô Tiểu Tiểu.
Sau đó cũng cười nói: “Tỷ tỷ có thánh sủng của bệ hạ, đương nhiên là tốt lắm.” Tô Tiểu Tiểu ha ha cười.
Nàng phát hiện mình không biết nên nói tiếp cái gì. Ai. Cùng nữ nhân trong hậu cung nói chuyện thật là mệt.
Chẳng hạn mỗi một chữ mỗi một câu đều phải chú ý đến xưng hô, còn có hàm ý ẩn sâu. Kỳ thật Tô Tiểu Tiểu càng ưa thích chính là ăn nói ngay thẳng.
Có cái gì mất hứng, liền quang minh chính đại nói ra thôi.
Tại sao phải như vậy tiếu lí tàng đao. Tô Tiểu Tiểu thập phần hoài niệm cuộc sống ở hiện đại. Nàng có thể không hề hạn chế muốn nói cái gì thì nói cái đó.
Cha mẹ cũng sẽ không nói nàng, Trần Tu Ngôn cũng sẽ không. Nàng mỗi ngày đều có thể tùy hứng chính mình thích làm gì thì làm trải qua cuộc sống hàng ngày.
Cũng tốt. Đến Trường Nhạc Vương triều cổ đại này. Mỗi ngày đều phải đội một cái mặt nạ làm người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dua-nang-ve-phu/chuong-145.html.]
Vất vả muốn chết. Mệt c.h.ế.t đi được. Khổ muốn chết. Không cẩn thận nói sai một chút, liền rất có thể sẽ bước vào vực sâu không thấy đáy.
Ai ai ai. Tô Tiểu Tiểu ở trong lòng thở dài. Kỳ thật vinh hoa phú quý gì đó đều là mây bay. Quan trọng nhất là chính mình thật cao hứng.
Hoàng hậu có tiền có quyền, được thiên hạ nữ nhân hâm mộ, thì sao? Tô Tiểu Tiểu nàng tuyệt không thích làm. Tin tưởng Đoan Mộc Lang Hoàn cũng nghĩ như vậy.
Dù sao có nhiều thứ muốn chính bản thân mình đi cảm nhận mới biết được. Tô Tiểu Tiểu lại ở trong lòng buông tiếng thở dài.
Sau đó nàng nhìn Thục phi, nói: “Muội muội là tới thăm Bổn cung a.”
Thục phi gật gật đầu. “Tỷ tỷ phượng thể không khỏe, làm muội muội, nên phải tới thăm trước.”
Dừng lại, Thục phi bỗng nhiên nở nụ cười. “Muội muội biết tỷ tỷ yêu thích, hôm nay đến đây có mang một chút lễ vật hy vọng tỷ tỷ hài lòng.”
Nói xong, nàng nhìn nhìn cung nữ bên người. Cung nữ bên người lập tức hiểu ý, từ trong giỏ lấy ra mấy bức họa đưa cho Thục phi. Sau khi Thục phi nhận lấy, cũng không mở ra. Cứ như vậy hí mắt cười.
“Trước đó vài ngày, muội muội thấy tỷ tỷ thích bức họa trong cung muội muội, vừa mới mấy ngày trước đây gia huynh có tặng muội muội mấy bức họa mới lạ. Muội muội thấy phá lệ thú vị, liền mượn hoa hiến Phật, hy vọng có thể khiến cho tỷ tỷ hài lòng.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe. Nàng ngẩn người. Nàng thích bức họa nào trong cung Thục phi?
A… Có chuyện này sao? Nàng nhớ rõ nàng rất ít đi đến cung điện của Thục phi. Di di di?
Đột nhiên Tô Tiểu Tiểu tỉnh ngộ lại. Chắc không phải Thục phi đang nói đến đông cung đồ.
Lần trước nàng đến cung điện của Thục phi sau khi trộm mấy bức, nhân tiện để lại bạc, có lẽ là Thục phi nhất định đoán được là Hoàng hậu lấy, cho nên ngày hôm nay mới đem tặng mấy tấm đông cung đồ mới.
Chậc chậc. Tốt lắm rất cường đại. Nàng thưởng thức cái loại tinh thần này của Thục phi.
Quả nhiên thực hợp ý. Nàng thích! Phi thường thích. Đã có người đưa tới cửa, nàng không tội gì mà không cần cả. Vì thế, Tô Tiểu Tiểu liếc miết Tố Vân bên người.
Tố Vân lập tức thông minh tiến về phía trước tiếp nhận mấy tấm đông cung đồ trong tay Thục phi.
Rồi sau đó, Tô Tiểu Tiểu cười nói: “Như thế, liền tạ ơn muội muội.” Thục phi thấy đồ vật đã đưa ra ngoài, nàng cũng không nói thêm cái gì.
Chỉ nói câu: “Hoàng hậu tỷ tỷ nghỉ tạm, muội muội xin được cáo lui trước.” Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu.
Sau đó không lâu, Thục phi rời khỏi Phượng Khôn cung. Tô Tiểu Tiểu thấy Thục phi đi rồi, nàng ngáp lên, sau khi bảo Tố Vân đem bức tranh cất kỹ, nàng đứng lên, duỗi lưng một cái, chuẩn bị tán dóc một chút, một thái giám đi tới