Đưa Nàng Về Phủ - Chương 160
Cập nhật lúc: 2025-02-04 12:21:49
Lượt xem: 5
Trên xe ngựa Tô Tiểu Tiểu cùng Đoan Mộc Trường Khanh nói chuyện phiếm tán gẫu thật sự là vô cùng vui vẻ. Tuy rằng nàng không có trí nhớ của Đoan Mộc Lang Hoàn, nhưng là không thể không nói, Đoan Mộc Trường Khanh là một người thực thích hợp để nói chuyện phiếm.
Hắn thấy nàng không muốn tán gẫu về sự tình trước kia, cũng chỉ đành không đề cập tới. Hắn luôn luôn mỉm cười lắng nghe những chuyện của Tô Tiểu Tiểu trong hoàng cung.
Tô Tiểu Tiểu nói xong nói xong, mới đột nhiên phát hiện, từ lúc lên xe đến bây giờ, tựa hồ cũng chỉ có một mình nàng nói. Nàng không có ý tứ gãi gãi đầu.
Nàng cười hắc hắc: “Ca ca, ngượng ngùng, ta nói nhiều quá.” Đoan Mộc Trường Khanh tuyệt không để ý.
Hắn nói: “Sẽ không, muội muội xưa nay đều là như vậy, ta cũng đã thành thói quen. Lại nói, ta thích nghe muội muội nói chuyện. Hai người huynh muội chúng ta, đã mấy tháng không gặp nhau, muội muội ở trong hoàng cung, khẳng định cũng không có người có thể nói chuyện. Khó được trở về một lần, muội muội liền cứ việc nói đi.”
Tô Tiểu Tiểu ngẩn người. Ách … Đoan Mộc Lang Hoàn trước kia cũng là như vậy? Nàng nghĩ đến Đoan Mộc Lang Hoàn luôn luôn là một người đoan trang ít nói. Chậc chậc, xem ra Đoan Mộc Lang Hoàn cũng là một kẻ đáng ghét. Nàng nhất định là ở trước mặt Tố Vân cùng Ế Vân giả bộ thật sự đoan trang hướng nội, chỉ tới khi ở trước mặt ca ca mới bắt đầu lải nhải. Tô Tiểu Tiểu thở dài.
Bỗng nhiên, sau đó, Đoan Mộc Trường Khanh nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Tiểu Tiểu.
Hắn nhẹ nhàng mà ôm lấy Tô Tiểu Tiểu: “Muội muội, những năm gần đây, thật vất vả cho ngươi.”
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt. A a a? Vất vả? Vất vả cái gì? Vất vả làm Hoàng hậu? Đoan Mộc Trường Khanh tiếp tục nói: “Thượng Quan Mặc thật sự không xứng với muội muội, muội muội nương thân cho hắn, thật sự là quá lãng phí.”
Tô Tiểu Tiểu cũng không có tránh ra ôm ấp của Đoan Mộc Trường Khanh. Nàng cho rằng đây là ôm ấp của một người ca ca. Đối với Đoan Mộc Lang Hoàn mà nói, là một cái ôm bình thường đến mức không thể bình thường hơn.
Nhưng là nghe được những lời Đoan Mộc Trường Khanh vừa nói thì Tô Tiểu Tiểu không khỏi trừng lớn đôi mắt. Chẳng lẽ đây là giữa huynh muội với nhau lòng có cảm ứng trong truyền thuyết? Nàng kêu hoàng đế là Thượng Quan Mặc.
Ca ca của nàng cũng gọi hoàng đế là Thượng Quan Mặc. Phải biết rằng, Đoan Mộc Trường Khanh coi như là thần tử của Thượng Quan Mặc, như vậy sẽ không thể nào to gan lớn mật gọi thẳng tục danh của hoàng đế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dua-nang-ve-phu/chuong-160.html.]
Nàng thì khác. Nàng bình thường gọi tên đã trở trành thói quen, là do không có ý thức thời đại của chế độ phong kiến. Nhưng mà, Đoan Mộc Trường Khanh lại không giống.
Hắn là người sinh trưởng trong thời đại chế độ phong kiến điển hình. Hắn từ nhỏ cũng sẽ bị thế gia giáo huấn ý thức như vậy.
Làm sao có thể gọi thẳng tục danh của hoàng đế đây? Lại nói. Đoan Mộc gia là một thế gia trong kinh thành, nguyện trung thành với hoàng đế. Như vậy, càng hẳn là đối với hoàng đế tôn kính.
Tô Tiểu Tiểu đột nhiên cảm giác bản thân từ trong miệng Đoan Mộc Trường Khanh nghe ra đầu mối. Nàng từ trong lòng Đoan Mộc Trường Khanh ngẩng đầu lên, ngửa đầu, nhìn hắn.
“Ca ca, vì sao lại nói như vậy đây? Ta là hoàng hậu, hoàng đế là thiên tử, hoàng đế với hoàng hậu, không phải rất xứng đôi sao?” Đoan Mộc Trường Khanh cười lạnh một tiếng. “Thượng Quan Mặc cũng không nghĩ đến, ngôi vị hoàng đế hắn làm sao có?”
Vừa mới dứt lời, Đoan Mộc Trường Khanh liền bỗng nhiên ý thức được mình nói sai, hắn bỗng nhiên câm miệng, sau đó nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bả vai Tô Tiểu Tiểu.
“Muội muội, ca ca tất nhiên sẽ bảo vệ ngươi.” Tô Tiểu Tiểu tiếp tục sững sờ. Rất kì quái! Đoan Mộc Trường Khanh này nói chuyện như thế nào lại kỳ lạ như vậy? Cái gì bảo vệ với không bảo vệ? ! Cái gì gọi là ngôi vị hoàng đế của Thượng Quan Mặc làm sao mà có?
Bỗng dưng, Tô Tiểu Tiểu biến sắc. Nàng cảm giác mình không nên nghe mấy chuyện này. Bình thường nghe người nói đến mấy chuyện này, mạng cũng sẽ không thọ. Bởi vì đây là một bí mật kinh thiên!
Mà Tô Tiểu Tiểu nàng cho dù không biết rõ ý tứ của Đoan Mộc Trường Khanh, nhưng ít nhiều cũng có thể đoán ra một chút.
Sau khi Tô Tiêu Tiểu tới cổ đại này, chuyện am hiểu nhất chính là bo bo giữ mình. Loại chuyện này, nàng không thể nghe. Cũng không nên nghe. Vì thế, Tô Tiểu Tiểu thực giả ngu cười cười, nàng ngăn đề tài.
“Aha, ca ca, ngươi chuẩn bị đưa ta đi đâu chơi đây? Lâu lắm không xuất cung, ta cũng không biết trong kinh thành có chỗ nào chơi vui đây?” Làm sao biết, Đoan Mộc Trường Khanh cũng thân mình cứng đờ.
Ánh mắt hắn phức tạp nhìn Tô Tiểu Tiểu. Tô Tiểu Tiểu mù mịt không hiểu. Hồi lâu, Đoan Mộc Trường Khanh mới buông tiếng thở dài.