Đưa Nàng Về Phủ - Chương 162
Cập nhật lúc: 2025-02-04 12:22:15
Lượt xem: 3
Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu. Mà trên đường hồi phủ, Tô Tiểu Tiểu đột nhiên nhìn thấy hiệu cầm đồ cách đó không xa, nhưng là hiện giờ bên cạnh có Đoan Mộc Trường Khanh, bằng không nàng nhất định sẽ lao xuống, sau đó chạy vào trong tiệm cầm đồ.
Trong lòng Tô Tiểu Tiểu thập phần sốt ruột, tựa như một người đang cực đói, trong tay lại có món ngon mỹ thực, nhưng không thể ăn. Bỗng dưng, Tô Tiểu Tiểu tâm sinh một kế.
Nàng bỗng nhiên ôm lấy bụng, sau đó hướng Đoan Mộc Trường Khanh nói: “Ca ca, mau cho xe ngựa dừng lại bên đường, ta muốn đi nhà vệ sinh. Đau bụng.” Đoan Mộc Trường Khanh lập tức thần sắc biến đổi.
Hắn chần chờ một chút, nói: “Muội muội, ngươi nhịn một chút, sắp về đến Đoan Mộc phủ rồi.” Tô Tiểu Tiểu đột nhiên dồn sức đứng lên trong xe ngựa.
“Không được.” Nàng kêu lên: “Dừng xe.” Người đánh xe sau khi nghe được, lập tức tấp vào chỗ trống bên đường dừng lại.
Tô Tiểu Tiểu nhíu mi: “Ca ca, ngươi chờ một chút, ta sẽ rất mau trở lại.”
Nói xong, cũng không đợi Đoan Mộc Trường Khanh có phản ứng gì, liền lập tức nhảy xuống khỏi xe ngựa, ra vẻ nhìn trái phải xung quanh một hồi, vội vàng hướng tới tiệm cầm đồ chạy tới. Chờ sau khi Tô Tiểu Tiểu chạy vội tới trong tiệm đồ, nàng lén lút từ cánh cửa sổ khép hờ trong tiệm cầm đồ nhìn ra bên ngoài.
Phát hiện Đoan Mộc Trường Khanh vẫn còn ở trên xe ngựa thì nàng mới yên lòng. Nàng hít sâu một hơi, chạy vội lên trên gian phòng kia. Vén bức rèm che. Quả nhiên, người đang ngồi bên trong chính là ông chủ ngày trước.
Hắn đang ngồi trên ghế bạch đàn, ung dung thưởng thức trà. Tô Tiểu Tiểu cũng không thèm nói lời khách sáo với hắn. Nàng đi thẳng vào vấn đề.
“Ông chủ, ngươi còn nhớ rõ ta không?” . Ông chủ nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu thì trong lòng vốn là sửng sốt, sau đó mới nhớ lại nàng. Chậc chậc, lúc trước tới cửa hàng đùa giỡn hắn Tô cô nương, hắn làm sao có thể quên được?
Ông chủ ánh mắt nhìn… từ trên xuống dưới… Tô Tiểu Tiểu. Chậc chậc. Ngày hôm nay thật không giống như là lần trước giản dị mộc mạc. Chỉ riêng áo lông cáo trắng như tuyết trên người, đã có thể biết được là vô giá.
Châu ngọc trên búi tóc lại càng không cần phải nói. Xem ra, ngày hôm nay Tô cô nương này không phải tính toán lại đến đùa giỡn hắn. Tốt lắm.
Vì thế, ông chủ hiệu cầm đồ hí mắt cười nói: “Đương nhiên nhớ rõ, Tô cô nương đây mà.” Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu.
“Ngươi có biết bạch y công tử lần trước giờ đang ở nơi nào không?” Ông chủ hiệu cầm đồ quả thật sửng sốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dua-nang-ve-phu/chuong-162.html.]
“A? Ngươi là đang nói đến vị công tử lần trước.” Tô Tiểu Tiểu mạnh mẽ gật gật đầu.
Ông chủ hiệu cầm đồ thực ngượng ngùng nói: “Thật có lỗi, ta cũng không biết. Ta chỉ là người mở hiệu cầm đồ, cũng không phải là thu thập chút ít tin tức, cho nên Tô cô nương ngươi hỏi tới ta, quả thực là hỏi lầm người rồi.” Tô Tiểu Tiểu có chút thất vọng.
“Vậy ngươi lần trước cùng hắn ở trong này nói cái gì?”
Ông chủ hiệu cầm đồ từ từ nói: “Ở trong tiệm cầm đồ nói chuyện tự nhiên là có quan hệ đến chuyện cầm đồ, Tô cô nương, ta nhiều nhất cũng chỉ có thể nói như vậy với ngươi. Những chuyện khác, ta cũng không rõ lắm. Lại nói, hiệu cầm đồ chúng ta có nghĩa vụ giữ bí mật cho khách hàng.”
Tô Tiểu Tiểu thấy thế, biết là không thể moi được tin tức gì từ trong miệng ông chủ hiệu cầm đồ. Nàng phẫn nộ cười cười.
“A, được. Cám ơn ngươi.” Ông chủ cười híp mắt: “Không có việc gì, Tô cô nương, lần này ngươi có hứng thú đem cầm áo lông cáo trên người ngươi sao?”
Tô Tiểu Tiểu hắc tuyến. Thương nhân quả nhiên đều có bản chất của thương nhân.
Nàng lắc lắc đầu: “Không cần.” Nói xong, nàng liền đi ra phía ngoài. Sau khi lên xe ngựa, Đoan Mộc Trường Khanh thật là săn sóc hỏi han: “Muội muội, đã khá hơn chưa?”
Tô Tiểu Tiểu thoáng cong môi, chỉ nói: “Đã khá hơn nhiều.” Sau đó liền ngậm miệng không nói nữa.
Đoan Mộc Trường Khanh nghĩ đến nàng có lẽ là không thoải mái, dọc đường về, cũng không hỏi nhiều nữa. Hai người cứ như vậy một đường về tới Đoan Mộc phủ.
**kinh thiên động địa phân cách tuyến**
Buổi tối nhìn thấy Tố Vân cùng Ế Vân thì Tô Tiểu Tiểu trong lòng thực phức tạp. Nhưng là nàng lại phải làm bộ như rất bình thường. Tựa như thời còn học đại học, Tô Tiểu Tiểu có một người bạn cùng phòng thực đáng ghét.
Người bạn cùng phòng kia cả ngày giả bộ, giả bộ được thực điềm đạm đáng yêu, bộ dáng đáng thương, sau lưng lại không ngừng trước mắt nam sinh nói xấu nàng, Tô Tiểu Tiểu sau khi biết, thực tức giận. Nhưng là vậy thì sao?
Nàng thủy chung vẫn là nhịn xuống, dù sao bốn năm đại học, lúc đó vừa mới bắt đầu, thời gian còn hơn ba năm. Vì cuộc sống sau này, nàng nhịn xuống. Nhịn một chút càng khỏe mạnh. Cho nên, Tô Tiểu Tiểu vẻ mặt tươi cười.