Đưa Nàng Về Phủ - Chương 165
Cập nhật lúc: 2025-02-05 11:48:36
Lượt xem: 3
Nội tâm Tô Tiểu Tiểu vô cùng sợ hãi. Nếu không phải người đứng phía sau gắt gao che miệng của nàng. Nàng nhất định sẽ hét thật to.
Trong đầu của nàng hiện lên đều là những hình ảnh đáng sợ. Hơn nữa nàng còn ý thức được một sự thật nghiêm trọng! Chính là Tô Tiểu Tiểu nàng ở trong Đoan Mộc phủ bị người ta hoa hoa lệ lệ bắt cóc! Người đầu tiên nàng nghĩ đến, là thái hậu!
Thái hậu dễ dàng thả nàng về thăm người thân như vậy, nhất định là sớm đã có dự mưu! ! ! Bằng không chính là Hoàng quý phi, hoặc là những nữ nhân muốn làm hoàng hậu xem nàng không vừa mắt! Tô Tiểu Tiểu nhắm mắt lại.
Nàng chỉ cảm thấy người đứng phía sau ôm nàng hướng phía xa xa bay đi. Có khinh công là chuyện vô cùng tốt. Bởi vì hắn mang theo nàng còn có thể bay được vô thanh vô tức. Tô Tiểu Tiểu nghe được gió thổi vù vù bên tai.
Nàng vốn rất muốn mạnh mẽ cắn tay người bắt cóc nàng, chính là nàng biết mình đang trên không trung… Nếu người nọ thả tay ra, nàng chẳng phải là ngã nát người sao? Cho nên, Tô Tiểu Tiểu vẫn là nhịn xuống cái ý nghĩ muốn cắn người.
Bỗng nhiên, Tô Tiểu Tiểu cảm giác được gió ngừng lại. Đồng thời, cũng cảm giác được hai chân dẫm lên mặt đất bằng. Nàng đang chuẩn bị cắn người, cái tay đang gắt gao che miệng nàng đột nhiên buông lỏng xuống.
Tô Tiểu Tiểu vui vẻ, nàng hé miệng, muốn kêu to. Lúc này, phía sau truyền đến một đạo thanh âm bất đắc dĩ.
“Muội muội, là ta.” Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, ngây ngẩn cả người.
Cái gì? ! Là ca ca? Là Đoan Mộc Trường Khanh?
Nàng giật mình xoay người, ngơ ngác nhìn Đoan Mộc Trường Khanh một thân hắc y phía sau…
Này… Đến tột cùng là đang làm gì đó? Thần sắc Đoan Mộc Trường Khanh thực nghiêm túc. Hắn bỗng nhiên mạnh mẽ nắm hai vai Tô Tiểu Tiểu, thanh âm có chút lạnh như băng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dua-nang-ve-phu/chuong-165.html.]
“Muội muội, ngươi vừa mới nghe được gì trước phòng cha mẹ?” Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái… Tiếp tục nháy mắt mấy cái. Nàng cân nhắc một hồi, quyết định giả ngu. Nàng cười hắc hắc.
“Đêm nay ta ngủ không được, liền ra ngoài đi dạo một chút. Đúng lúc đi ngang qua phòng cha mẹ thì nghe thấy thanh âm nói chuyện, lúc ấy rất lạnh, ta chỉ muốn mau mau trở về phòng, cũng không nghe được gì.” Sắc mặt Đoan Mộc Trường Khanh tựa hồ có chút hòa hoãn.
Hắn hỏi: “Thật sự là không nghe được gì?”
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái: “Ca ca, muội muội nên nghe được cái gì đây? Chẳng lẽ cha mẹ là đang nói chuyện hôn sự của ca ca?”
Đoan Mộc Trường Khanh nghiêm túc nhìn chằm chằm Tô Tiểu Tiểu. Tựa hồ muốn nhìn xem vẻ mặt của nàng có chút khác thường nào hay không. Chính là Tô Tiểu Tiểu luôn luôn mở to mắt, ra vẻ một bộ dáng ngây thơ.
Tô Tiểu Tiểu xưa nay luôn giỏi diễn, gặp phải trường hợp trọng yếu như vậy, nàng tự nhiên lại càng phát huy được nhuần nguyễn. Vì thế, cuối cùng, Đoan Mộc Trường Khanh thật sự tin tưởng Tô Tiểu Tiểu.
Hắn thở dài, đưa tay vuốt đầu Tô Tiểu Tiểu, sau đó mới lên tiếng: “Không phải đâu. Nam tử hán đại trượng phu đầu tiên phải có sự nghiệp, sau mới tính chuyện gia đình. Hôn sự gì đấy, để từ từ rồi nói sau. Phụ thân cùng mẫu thân tất nhiên cũng sẽ không sớm như vậy thay ta an bài.”
Mặt Tô Tiểu Tiểu giãn ra “Ca ca nói rất đúng.” Dừng một chút, nàng híp híp mắt.
“Ca ca khinh công thật tốt lắm.” Đoan Mộc Trường Khanh cười cười, “Thuở nhỏ phụ thân hay bắt ta và ngươi cùng nhau học tập võ công, cường thân kiện thể, nếu ngươi trước đây không lười biếng như vậy, hiện giờ cũng có thể có thành quả như ta.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, không khỏi cảm khái. Nếu Đoan Mộc Lang Hoàn mà chăm chỉ luyện tập một chút, nói không chừng giờ này phút này, nàng cũng sẽ biết khinh công a. Ai ai ai. Trong lòng Tô Tiểu Tiểu nghĩ như vậy.
Qua một lúc, Tô Tiểu Tiểu còn nói thêm: “Ca ca, ta mệt mỏi. Ta nghĩ muốn trở về phòng ngủ. Vừa mới rồi tí nữa bị ngươi hù chết