Đưa Nàng Về Phủ - Chương 184
Cập nhật lúc: 2025-02-06 12:39:05
Lượt xem: 6
Không phải nói không bính nàng sao! !
Như thế nào hiện tại lại đổi ý sao?
Không cần như vậy nha!
“Ngươi không phải nói được sao?”
Thượng Quan Mặc nháy mắt mấy cái: “Đúng nha, nhưng là Lang Hoàn cũng không thể để cho trẫm ngủ bên ngoài đi. Truyền đi ra cũng không khác gì nói rằng. Trẫm không bính ngươi.”
Được đến câu nói cam đoan sau cùng, Tô Tiểu Tiểu mới có thể an tâm.
Như vậy cũng tốt.
Một đêm này, hai người ôm nhau ngủ, mà Thượng Quan Mặc cũng quả nhiên như lời hắn nói như vậy, một chút cũng không có chạm qua Tô Tiểu Tiểu.
Cứ như vậy lại qua mấy ngày, Thượng Quan Mặc luôn luôn không có rời đi Càn Thanh điện, chưa từng đi qua cung điện của các phi tử, các phi tử cũng không tỏ vẻ gì, dù sao hiện giờ Hoàng hậu đang thịnh sủng, ai dám đi nói cái gì đây?
Mà mấy ngày nay Thượng Quan Mặc cũng đang đợi Tô Tiểu Tiểu buông lòng chấp nhận hắn, chính là chờ thật lâu, cũng như trước chưa từng thấy nàng có dấu hiệu gì.
Ngay tại lúc Thượng Quan Mặc có chút khẩn cấp thì tình hình có vẻ có thể xoay chuyển.
Một đêm kia, vừa lúc mưa thực lớn.
Trên bầu trời cũng là sấm sét vang dội.
Tô Tiểu Tiểu đang ở trong ác mộng.
Nàng mơ thấy rất nhiều người.
Có phụ mẫu của chính mình …
Có Trần Tu Ngôn…
Có A Bạch …
Có Thượng Quan Mặc …
Còn có rất nhiều người không phải là người rất quen.
Chính là một đám phi tử của Thượng Quan Mặc.
Nàng không biết mình đến tột cùng là mơ những gì, nàng chỉ biết là là một giấc mơ vô cùng bi thương.
Cho nên đáy lòng nàng mới sẽ đau như thế.
Đau đến mức trong hiện thực nàng cũng không ngừng rơi lệ.
“Không cần … Không cần … Không cần …”
Tô Tiểu Tiểu càng không ngừng hô lên.
Mà vừa lúc này, ở trong mộng Tô Tiểu Tiểu cảm giác được có một trận nhiệt lưu, chảy đến trong lòng của mình.
Đem toàn bộ sợ hãi của nàng đều tan đi.
Nàng nghe thấy có người đang kêu.
“Lang Hoàn, Lang Hoàn …”
Ngay sau đó, nàng lại rơi vào một cái ôm ấm áp.
Ấm đến mức nàng từ trong cơn ác mộng tỉnh lại.
Nàng mở hai mắt m.ô.n.g lung, ánh vào đáy mắt chính là khuôn mặt che kín quan tâm.
Là khuôn mặt của Thượng Quan Mặc.
Thượng Quan Mặc ngủ đến nửa đêm, chợt nghe người bên cạnh đang không ngừng nức nở.
Chau mày lên, tựa hồ ở đang gặp ác mộng.
Hắn vội vàng lay tỉnh nàng.
Có vẻ như khi con người lúc yếu ớt nhất đặc biệt dễ dàng cảm động.
Tô Tiểu Tiểu đang nhớ tới A Bạch.
Nhưng là ở thời điểm nàng bàng hoàng bất lực, A Bạch cũng không ở bên cạnh.
Người ở bên cạnh nàng, là Thượng Quan Mặc.
Lần đầu tiên nàng chân thành gọi một tiếng như thế.
“A Mặc.”
Thượng Quan Mặc ôm sát nàng.
Hơn nữa thấp giọng an ủi: “Đừng sợ đừng sợ, là ác mộng thôi, không cần lo lắng, có trẫm ở, sẽ không ai tổn thương ngươi.”
Tô Tiểu Tiểu hút hút cái mũi, gật gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dua-nang-ve-phu/chuong-184.html.]
“Ân.”
Thượng Quan Mặc cúi đầu nhìn người trong lòng, thấy nước mắt nàng rơi đầy trên mặt thì bỗng nhiên tâm hắn vừa động.
Cúi đầu liền hôn đi xuống.
Bất quá hắn hôn đến không phải môi, mà là nơi khóe mắt.
Hắn hôn đến thực ôn nhu.
Như là ở hôn bảo vật trân quý nhất thế gian này.
Nụ hôn này, nhu tới đáy lòng Tô Tiểu Tiểu.
Lúc này nàng không hề kháng cự.
Nàng cảm thấy được, Thượng Quan Mặc có thể nhẫn lâu như vậy, đã là kỳ tích.
Cho nên nàng triệt triệt để để thả lỏng thân mình, tùy ý Thượng Quan Mặc hôn.
Mà lần này Thượng Quan Mặc thấy Tô Tiểu Tiểu cũng không có kháng cự, trong lòng thập phần vui mừng, tay cũng rất quen thuộc đem xiêm y của Tô Tiểu Tiểu từng cái từng cái cởi.
Rất nhanh, Tô Tiểu Tiểu cũng cảm giác được một trận lạnh lẻo.
Là cái lạnh của không khí.
Nhưng nháy mắt, lửa nóng thân mình của Thượng Quan Mặc lại kéo đi lên.
Khiến cho Tô Tiểu Tiểu lại cảm giác mình nóng lên.
Mà ngay tại thời điểm vô cùng khẩn trương này, trong Càn Thanh trong điện bỗng nghe phịch một tiếng, có một người xông vào, quấy rầy cảnh xuân kiều diễm trên giường.
Tô Tiểu Tiểu lập tức kéo chăn mền, che đi thân mình trần trụi của mình.
Mà hiển nhiên trên mặt Thượng Quan Mặc dày lên tức giận.
Hắn nhíu mày.
“Phát sinh chuyện gì?”
Người kia hốt ha hốt hoảng.
Hắn quỳ xuống, nói: “Bệ hạ, Thục phi nương nương thắt cổ tự tử.”
Tiếng nói vừa dứt, lập tức âm thanh truyền đến khắp ngõ ngách của tẩm điện to lớn _ (vịt: ý TT tỷ là tẩm điện quá im ắng nên tiếng nói mới truyền được khắp nơi) _ .
Tô Tiểu Tiểu chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo.
Thục phi …
Thắt cổ sao? !
Mà Thượng Quan Mặc vừa nghe, thần sắc cũng nhất thời ngưng trọng.
Hắn thậm chí cảm thấy có chút không dám tin.
“Ngươi nói lại lần nữa.”
Người được phái đến lại hốt ha hốt hoảng nói thêm lần nữa: “Bệ hạ, Thục phi nương nương thắt cổ tự tử.”
Thượng Quan Mặc gân xanh nổi lên, sắc mặt hắn có chút tái nhợt.
Thục phi đã chết?
Nữ tử tươi đẹp diễm lệ như vậy đã chết?
Thượng Quan Mặc vội vàng, tùy ý giật một kiện áo bào choàng tại trên người.
“Trẫm đi xem.”
Tô Tiểu Tiểu lại là lăng lăng ngồi ở trên giường.
Nàng như trước đắm chìm tại … tin tức không thể tưởng tượng nổi này.
Như thế nào Thục phi đột nhiên c.h.ế.t …
Chết lại như thế nào đột nhiên như vậy …
Nữ nhân tặng cho nàng đông cung đồ thế nhưng đã chết?
Tô Tiểu Tiểu bỗng nhiên cảm giác được một trận bi thương.
Một trận bi thương chỉ thuộc về trong hậu cung.
Nữ nhân trong hậu cung sẽ c.h.ế.t không minh bạch.
Thượng Quan Mặc lúc này đã mặc xong xiêm y, hắn quay đầu nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu.
“Lang Hoàn đêm nay ngươi nghỉ ngơi trước, trẫm đi nhìn … Thục phi một chút.”
Tô Tiểu Tiểu còn có thể nói cái gì.
Nàng chỉ phải gật gật đầu.