Đưa Nàng Về Phủ - Chương 207
Cập nhật lúc: 2025-02-09 11:48:32
Lượt xem: 6
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
Nhưng là nàng lập tức hiểu được.
Trân phi nói như vậy…
Cái này chứng tỏ, nàng đã biết chuyện của nàng với Thanh.
Nàng cắn môi dưới, vừa mới định nói thì một bóng người màu trắng nhảy đến trước người của nàng, đúng là Thượng Quan Thanh.
Chỉ nghe Thượng Quan Thanh nói: “Khả Di”
Trân phi thân mình thế nhưng run lên, trong mắt của nàng hàm chứa nước mắt.
“Thanh”.
Tô Tiểu Tiểu nhất thời ngây ngẩn cả người.
Nàng không ngốc, chỉ cần là người sáng suốt là có thể biết được hiện tại là đang xảy ra chuyện gì.
Này chính là tình nhân cũ gặp lại! ! ! ! ! !
Tô Tiểu Tiểu trong lòng thực không thoải mái.
Nàng lui về phía sau một bước.
Lúc này, Thượng Quan Thanh thấy nàng không ổn, hắn lập tức nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Tiểu Tiểu.
Hắn cúi đầu nói với nàng.
“Đừng hiểu lầm.”
Tô Tiểu Tiểu cắn cắn môi, cúi đầu, nhưng là yên lặng không nói.
Trân phi cười khổ một tiếng.
“Thanh, đã lâu không có nghe ngươi gọi tên của ta.”
Thượng Quan Thanh hờ hững nói: “Chúng ta quen biết từ nhỏ, gọi tên ngươi cũng chỉ là bình thường.”
Tô Tiểu Tiểu sắc mặt trầm xuống.
Thuở nhỏ quen biết?
Đây chẳng phải là thanh mai trúc mã?
Trân phi nhìn Thượng Quan Thanh cùng Tô Tiểu Tiểu đang nắm tay, nàng có chút buồn bã cười.
“Bệnh của ngươi đã khỏi?”
Thượng Quan Thanh lắc đầu, “Chỉ là đối với nàng mà thôi.”
Trân phi nhìn Tô Tiểu Tiểu vẫn đang cúi đầu.
“Hoàng hậu nương nương thực may mắn.”
Một câu này, bốn chữ ‘Hoàng hậu nương nương’ Trân phi nói ra thập phần nặng nề.
Thượng Quan Thanh nói: “Khả Di, ta không cần. Ngôi vị Hoàng đế ta không cần, nhưng nàng, ta nhất định phải có.”
Trân phi mím môi.
“Bệ hạ thực thích Hoàng hậu nương nương.”
Tô Tiểu Tiểu vẫn luôn trầm mặc cho tới lúc này liền nói: “Nhưng ta chỉ thích một mình Thanh.”
Trân phi yên lặng nhìn Thượng Quan Thanh.
“Ngươi không phải đã nói, ngươi tuyệt đối sẽ không buông tha bất cứ người nào của Đoan Mộc gia sao?”
Thượng Quan Thanh nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Tiểu Tiểu.
“Nàng bất đồng.”
Trân phi cười khổ một tiếng.
“Hảo một cái nàng bất đồng.”
Thượng Quan Thanh buông tiếng thở dài.
“Việc hôm nay, mong rằng Khả Di giữ bí mật cho chúng ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dua-nang-ve-phu/chuong-207.html.]
Trân phi thần sắc có chút phức tạp, nhưng cuối cùng nàng vẫn gật đầu.
“Mười năm trước, ngươi cứu gia tộc ta một mạng, nhân tình này liền để ta trả lại cho ngươi.”
Thượng Quan Thanh vuốt cằm.
“Như vậy, liền đa tạ.”
Tô Tiểu Tiểu đứng một bên nghe, yên lặng không nói.
Đây là quá khứ của Thanh, là quá khứ không có nàng tham dự.
Ba người trầm mặc một hồi, Trân phi bỗng nhiên nói: “Các ngươi định cứ tiếp tục như vậy?”
Thượng Quan Thanh nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Tiểu Tiểu.
“Không, ta tự có biện pháp. Chờ thêm một thời gian nữa, sẽ không còn Đoan Mộc Lang Hoàn, không còn thân phận Hoàng hậu này nữa.” Hắn nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, “Chỉ còn thê tử của Thượng Quan Thanh ta.”
Tô Tiểu Tiểu vốn là trong lòng tràn đầy buồn bực, nhưng sau khi nghe nói như thế, buồn bực trong lòng nhất thời trở thành hư không.
Nàng ngẩng đầu, nhìn Thượng Quan Thanh, cũng gắt gao nắm tay hắn.
Trân phi đáy mắt là ngưỡng mộ cùng ao ước.
Thượng Quan Thanh, với nàng, vốn là giấc mộng đẹp thuở nhỏ.
Mà hiện giờ, mộng đẹp vẫn là tan biến.
Đoan Mộc Lang Hoàn sao mà may mắn, có thể được nam nhân Thượng Quan gia yêu thích.
Nàng thở dài, nói: “Nếu là các ngươi cần ta trợ giúp, cứ việc nói.”
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt.
Trân phi nói: “Bệ hạ thích ngươi như thế, nếu ngươi đi rồi, tâm bệ hạ tự nhiên sẽ rơi xuống trên người của chúng ta.”
Tô Tiểu Tiểu “Nha” một tiếng.
Trân phi còn nói thêm: “Thanh, ngươi phải cẩn thận đó. Gần đây bệ hạ tựa hồ đặc biệt kiêng kị ngươi.”
Thượng Quan Thanh gật gật đầu.
Rồi sau đó, Trân phi mới ly khai.
Tô Tiểu Tiểu cũng buông lỏng tay Thượng Quan Thanh ra, nàng không nói câu nào muốn hướng Phượng Lâm cung mà đi tới.
Thượng Quan Thanh nhanh chóng kéo Tô Tiểu Tiểu qua, rồi sau đó một tay ôm chầm nàng, đầu ngón chân hơi hơi dùng lực, liền hướng Thanh Loan điện bay đi.
Tô Tiểu Tiểu cả kinh, còn chưa kịp phản ứng.
Người liền đã tới trong Thanh Loan điện.
Vừa định chu môi oán trách mấy câu, nụ hôn của Thượng Quan Thanh liền áp xuống.
Miệng hắn nỉ non.
“Tiểu Tiểu, ta cùng Khả Di thực sự không có chuyện gì.”
Hắn nói xong, liền cúi xuống hôn Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu mím mím môi.
Nàng nói: “Ta biết”.
Dựa vào tình huống vừa rồi có thể nhìn ra, giữa bọn họ thật sự không có gì.
Thượng Quan Thanh than nhẹ một tiếng, hắn nhẹ ôm Tô Tiểu Tiểu, đặt nàng ngồi trên đùi của mình.
Hắn nói: “Ta cùng Trân phi từ nhỏ đã biết nhau…”
Thượng Quan Thanh bắt đầu kể chuyện giữa hắn và Trân phi trong lúc đó…
Tô Tiểu Tiểu mím môi nghe, nàng nghe được thực chăm chú.
Nàng muốn biết toàn bộ quá khứ của Thượng Quan Thanh…
Cho dù nàng không thể có mặt trong quá khứ đó, nàng cũng phải biết được tường tận.
Thượng Quan Thanh nói rất đơn giản.
Chưa đến một nén nhang, đã đem chuyện giữa hắn và Trân phi nói ra hết.
Nguyên lai Thượng Quan Thanh cùng Trân phi quả thực cũng được coi là thanh mai trúc mã, về sau Thượng Quan Thanh cũng vừa may cứu gia tộc Trân phi một mạng, mà Trân phi đối với Thượng Quan Thanh cũng xác thực là có ý tứ, bất quá đáng tiếc hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình…