Đưa Nàng Về Phủ - Chương 211
Cập nhật lúc: 2025-02-09 11:49:17
Lượt xem: 3
Thật hoài niệm Thanh ôm ấm áp…
Nàng thật hối hận vì cái gì chính mình không thể sớm rời khỏi hoàng cung.
Nếu không thì cũng không cần phải chịu tội này! ! !
Tô Tiểu Tiểu cắn cắn môi dưới, nàng quyết định nếu lần này có thể ra khỏi thiên lao quỷ quái này.
Nàng sẽ không bao giờ có liên hệ gì với Đoan Mộc gia nữa.
Thân thể này là Đoan Mộc Lang Hoàn, lần này phải tới thiên lao, đều là Tô Tiểu Tiểu nàng chịu thay.
Chờ chịu vất vả xong, nàng cùng với Đoan Mộc Lang Hoàn sẽ không còn nợ nần gì nữa.
Sau đấy Đoan Mộc gia như thế nào, đều không liên quan đến nàng!
Vào lúc Tô Tiểu Tiểu lạnh đến răng run lập cập thì bỗng nhiên phòng giam cách vách chuyển tới một cái áo choàng màu đen.
Tô nho nhỏ sửng sốt.
Một thanh âm the thé truyền tới.
“Vương Phi đừng sợ, ta là A Nô.”
A Nô?
Tô Tiểu Tiểu trong nháy mắt liền nghĩ ra.
Nàng nhớ tới.
Là gã sai vặt bên người Thanh khi lần đầu tiên hai người gặp nhau.
Tô Tiểu Tiểu trong lòng một trận ấm áp.
Không phải vì cái gì, mà là vì một tiếng Vương phi.
Nói vậy Thượng Quan Thanh đã nói với nô bộc của hắn…
Tô Tiểu Tiểu mặc vào áo choàng.
Áo choàng rất dầy ngăn cản toàn bộ gió lạnh, Tô Tiểu Tiểu cũng không còn lạnh nữa.
Nàng mím mím môi, hỏi: “A Nô, ngươi tại sao lại ở chỗ này?”
A Nô đáp: “Biết tin Vương phi bị giam vào thiên lao, vương gia phân phó riêng A Nô ẩn vào trong thiên lao, đặc biệt chăm sóc Vương phi, không thể để cho Vương phi chịu khổ. Vương gia còn nói, thỉnh Vương phi bình tĩnh, Vương gia chắc chắn sẽ mau chóng cứu Vương phi ra.”
Tô Tiểu Tiểu gật gật đầu.
Nàng nhẹ nhàng mà “Ân” một tiếng.
Trong lòng là tràn đầy cảm động.
Nàng biết, Thanh nhất định sẽ tới cứu nàng.
Chuyện này nàng chưa bao giờ từng hoài nghi.
Sau đó, Tô Tiểu Tiểu gối lên trên rơm rạ khô khốc, thế nhưng cũng ngủ được thực ngon.
Cũng không biết là do áo choàng trên người quá mức ấm áp hay là do có được bảo đảm của Thanh.
Tóm lại, Tô Tiểu Tiểu hiện giờ là cả người đều buông lỏng xuống.
Người trong phòng giam cứ việc gào thét, hay điên điên khùng khùng ca xướng, cũng không làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của Tô Tiểu Tiểu.
Chẳng qua, một lúc sau lại là có người đến làm cho nàng tỉnh ngủ.
Một chậu nước đá dội lên đầu, Tô Tiểu Tiểu triệt triệt để để tỉnh lại.
Nàng phun một ngụm nước đá ra, đang muốn nhíu mày thì khuôn mặt Hoàng quý phi sáp lại.
“Yêu nha, Đoan Mộc Lang Hoàn, ở trong này ngươi cũng có thể ngủ được nha. Còn không mau tỉnh lại, mẫu hậu muốn thẩm vấn ngươi.”
Tô Tiểu Tiểu trong lòng tự nhủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dua-nang-ve-phu/chuong-211.html.]
Cần nhẫn nhịn cần nhẫn nhịn! ! !
Nhẫn nhịn một chút! ! ! !
Nàng hít sâu một hơi, yên lặng đứng lên.
Lúc này, Hoàng quý phi đột nhiên lại “Yêu yêu yêu” tiếp.
“Áo choàng này của ngươi là ở đâu ra?”
Hoàng quý phi đưa tay sờ, “Chậc chậc, lại còn rất không tồi. Mới vừa rồi ngươi rõ ràng chỉ mặc một chiếc áo đơn, như thế nào hiện tại lại thêm một cái áo choàng? Ân? Trộm ở đâu ra?”
Tô Tiểu Tiểu chán ghét lui về phía sau một bước.
Đồ vật của Thanh, nàng không muốn nữ nhân này chạm vào.
Tô Tiểu Tiểu thản nhiên mở miệng.
“Ở đâu ra cũng không liên quan đến ngươi. Hoàng quý phi, bệ hạ chỉ nói là muốn đem ta nhốt vào thiên lao, chưa từng nói muốn phế đi danh hào Hoàng hậu của ta. Lại nói, danh hào Hoàng hậu của ta là do tiên đế sắc phong, cho dù muốn phế cũng không phải chuyện đơn giản. Ngươi tát ta một cái tát, dội cho ta một thùng nước đá, ngươi dội không phải là Đoan Mộc Lang Hoàn, mà là Hoàng hậu do tiên đế tự mình sắc phong.”
Tô Tiểu Tiểu yên lặng nhìn Hoàng quý phi.
“Chẳng lẽ Hoàng quý phi cũng muốn hưởng thụ mùi vị thiên lao với ta?”
Hoàng quý phi nghe Tô Tiểu Tiểu nói như vậy, trong lòng nhất thời đã hít thở không thông.
Thái hậu nói phải đem Hoàng hậu giam vào trong thiên lao là sự thật, thánh chỉ của Hoàng đế cũng là sự thật.
Nhưng là…
Lấy hoài niệm của Thái hậu đối với tiên đế cùng sự hiếu thuận của Hoàng đế, nếu là bọn họ thật sự có một người mất hứng, nàng cũng có thể bị tống vào thiên lao.
Vì thế, Hoàng quý phi hơi chút thu liễm tính tình của mình.
Nàng hừ lạnh một tiếng.
“Người đâu, mang nàng đi.”
Dứt lời, các thị vệ đứng phía sau nàng đều đồng loạt hướng Tô Tiểu Tiểu đi tới.
Tô Tiểu Tiểu chán ghét nhíu mày.
“Tự ta sẽ đi.”
Lời này vừa ra, thật cũng không có thị vệ nào dám phản đối.
Dù sao Hoàng hậu uy nghi vẫn còn.
Trước khi đi, Tô Tiểu Tiểu nhìn nhà lao bên cạnh.
Bên trong A Nô là vẻ mặt lo lắng nhìn nàng.
Tô Tiểu Tiểu đối với hắn nháy mắt mấy cái, ý bảo hắn không cần lo lắng, ngàn vạn lần đừng làm loạn.
Thanh sẽ đến cứu nàng.
Nhưng trước đó, nàng nhất định phải hảo hảo tự bảo vệ mình.
Hơn nữa không thể để liên lụy đến Thanh.
***thẩm vấn bắt đầu đường ranh giới*****
Rất nhanh, Tô Tiểu Tiểu đã bị dẫn tới Từ Ninh cung của Thái hậu.
Trải qua một đêm đi qua đi lại, lúc Tô Tiểu Tiểu đến Từ Ninh cung của Thái hậu, sắc trời đã muốn sáng rõ.
Ánh rạng đông dần dần phủ kín cả mặt đất.
Hết thảy của một vương triều hưng thịnh hiển hiện ra
Tô Tiểu Tiểu đi vào trong Từ Ninh cung.
Kỳ thật, số lần nàng đến Từ Ninh cung có thể đếm trên đầu ngón tay.
Hơn nữa mỗi lần tới Từ Ninh cung lại là một tâm trạng bất đồng.