Đưa Nàng Về Phủ - Chương 227
Cập nhật lúc: 2025-02-12 10:43:40
Lượt xem: 5
Một cái động phòng đơn giản như thế, Tô Tiểu Tiểu cũng nhớ cả đời.
Cho dù không có cảnh tượng xa hoa, khách khứa đầy nhà, cũng không có hoa lệ giá y, nhưng Tô Tiểu Tiểu vẫn là khắc sâu vào tận đáy lòng.
Không bao giờ quên.
Có đôi khi hôn lễ thực sự rất đơn giản.
Chỉ cần đối phương là toàn tâm toàn ý yêu ngươi, cho dù hôn lễ đơn giản thì thế nào?
Ngươi có được một phu quân độc nhất vô nhị trong thiên hạ, còn muốn yêu cầu xa vời cái gì đây?
Uống xong chén rượu giao bôi, hai người liền nhất tề ngã xuống trên giường.
Thượng Quan Thanh rũ bỏ những kiềm chế ngày thường, đôi môi như liệt hỏa thiêu đốt, mỗi khi lướt qua một bộ phận của Tô Tiểu Tiểu đều khiến nàng cảm thấy mình giống như sắp bốc cháy.
Nhưng lửa này không phải loại lửa khiến người khác ngạt thở trong Phượng Khôn cung kia, mà là một loại lửa làm cho nàng cả người đều hưng phấn lên.
Nàng thậm chí cảm nhận được phía dưới có một cỗ nhiệt lưu chậm rãi chảy ra.
Hơi thở của Thanh gấp gáp nặng nề.
Nụ hôn của hắn mang theo cực độ thâm tình, một lần lại một lần đảo qua mỗi chỗ trên thân thể nàng.
Tô Tiểu Tiểu không kìm chế nổi, động tác đơn giản như vậy, nhưng lại khiến cho nàng phát ra một tiếng rên rỉ động lòng người.
Thanh bước dạo đầu làm được rất đầy đủ.
Tô Tiểu Tiểu thập phần hưởng thụ, thậm chí còn có cảm giác khao khát.
Hai chân của nàng quắp chặt lấy eo Thượng Quan Thanh, đầu hơi ngẩng lên.
Hai thân hình chặt chẽ kết hợp cùng một chỗ.
Này là linh hồn cùng thân thể giao thoa! ! ! !
Là chuyện thiêng liêng nhất của hai người yêu nhau! ! ! !
Tô Tiểu Tiểu mở to mắt, trong mắt tất cả đều là hình dáng Thượng Quan Thanh, tay nàng ôm cổ Thanh, rồi sau đó dùng sức một cái, kéo hắn xuống, môi chạm môi.
“Thanh, ta yêu chàng.”
Thượng Quan Thanh bắt đầu hôn trả lại.
“Tiểu Tiểu, ta cũng yêu nàng.”
Tô Tiểu Tiểu đem thân thể chính mình hoàn toàn dâng hiến cho Thượng Quan Thanh.
Chìm ngập trong từng trận từng trận khoái cảm bao phủ, chìm ngập đến cam tâm tình nguyện.
Thân thể kết hợp dựa trên tình yêu, quả thật là chuyện tuyệt vời nhất thế gian.
Vào một số lúc Tô Tiểu Tiểu sung sướng đến gần như ngất đi, đã nghĩ như vậy.
Lúc Tô Tiểu Tiểu cùng Thượng Quan Thanh trở về phủ đệ, đã là chạng vạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dua-nang-ve-phu/chuong-227.html.]
Mà hai người sau khi vào phòng, qua cả một ngày hôm sau cũng không có đi ra.
Người hầu trong phủ thậm chí có chút lo lắng, chỉ có một mình A Nô sau khi ở ngoài phòng nghe lén một hồi lâu, mới cười đến thực vui vẻ lại ái muội.
Hắn khoát tay nói: “Không có việc gì không có việc gì, Vương gia cùng Vương phi ở bên trong nghỉ ngơi, các ngươi ngàn vạn lần không nên tới quấy rầy.”
Hắc hắc.
Vương gia cùng Vương phi mới nếm thử mây mưa Vu Sơn, hôm sau tỉnh lại tất nhiên sẽ nhạc bất tư Thục.
_ (Nhạc bất tư Thục: Vui quên trở về, vui quên nước Thục (Hán Thục sau khi bị diệt vong, hậu chủ Lưu Thiện bị giam lỏng trong kinh thành Lạc Dương của nước Ngụy. Một hôm, Tư Mã Chiêu mới hỏi ông ta có nhớ Tây Thục không. Lưu Thiện trả lời rằng “lúc này đang vui, không còn nhớ chi về Tây Thục nữa.”) _
Lời của A Nô quả thực cũng có một chút đúng.
Vì ngày hôm sau khi Tô Tiểu Tiểu tỉnh lại, phát hiện mình toàn thân trần trụi nằm trên cánh tay Thượng Quan Thanh thì trên mặt nàng có chút thẹn thùng, nhưng trong lòng lại nhiều hơn vài phần vui sướng.
Nàng hơi chút động thân thể.
Này không động thì không sao, vừa động một cái, toàn thân đều đau giống như xương cốt rã rời.
Đêm qua nha…
Thật đúng là điên cuồng.
Điên cuồng đến mức nàng cũng không dám tin…
Thanh kỹ thuật lại tốt như vậy! ! !
Tốt đến nàng dục tiên dục tử, hưởng thụ một lần lại một lần lên tới đỉnh cao khoái lạc.
Tuy rằng lần đầu tiên thật sự rất đau, nhưng là không sao.
Bởi vì đối tượng là Thanh, cho nên không có vấn đề gì.
Đau cũng được, dù sao đau xong chính là hưởng thụ nha.
Có điều giờ phút này, thật sự chính là rất đau…
Tô Tiểu Tiểu có chút nhe răng trợn mắt.
Mà lúc này, Thanh cũng đã tỉnh lại.
Tayhắn hơi hơi động, ôm chặt cái eo nhỏ nhắn của Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu cũng đã phát giác được, giương mắt vừa nhìn.
Đúng lúc nhìn thấy ánh mắt tràn ngập nhu tình của Thượng Quan Thanh.
Hai người không hẹn mà cùng nhoẻn miệng cười nói: “Sớm”.
Dứt lời, cả hai lại là nhất tề sửng sốt.
Cuối cùng ánh mắt đều là tràn đầy ý cười.
Thượng Quan Thanh nhẹ nhàng mà vỗ về Tô Tiểu Tiểu, “Đêm qua thực vất vả nàng…”
Dừng một chút, hắn nói tiếp, “Ta không biết đêm qua lại là…”