Đưa Nàng Về Phủ - Chương 239
Cập nhật lúc: 2025-02-13 22:00:42
Lượt xem: 1
Một người nam nhân bởi vì bệnh tật của mình nhịn nhiều năm như vậy …
Hiện tại gặp được một người có thể cho mình thực sự phát tiết, tự nhiên là muốn lấy dục vọng tồn trữ hơn hai mươi năm phát tiết xong …
Mặc dù nói đến có chút khó nghe, nhưng đây quả thật là một sự thật.
Hơn nữa …
Ngô,?
Thông qua việc cùng Thanh thành thân, hơn nữa cùng Thanh tiến hành vận động trên giường, nàng nhận thức ra một cái chân lý.
Một người nam nhân, mặt ngoài bất kể như thế nào tao nhã nho nhã … Trong lòng như thế nào nhu tình như nước …
Tới trên giường, cũng giống như vậy.
Tựa như Thanh …
Nàng chưa bao giờ đoán được rằng, Thanh sẽ dũng mãnh như thế.
Trong một đêm có thể muốn nàng nhiều lần, tốc độ chất lượng gì đó đều thực làm nàng thỏa mãn …
Ai.
Nàng vừa yêu thích lại vừa không thích…
Thích cùng Thanh triền miên …
Nhưng là không thích nhiều lần lắm …
Quả thực liền mệt c.h.ế.t người.
Nhưng là thời điểm mỗi khi nàng muốn cự tuyệt, vừa nhìn thấy ánh mắt tràn đầy thần sắc ôn nhu của Thanh thì cái gì muốn nói nàng đều không nói ra được.
Được rồi được rồi.
Nàng thừa nhận.
Người ta còn ước gì có một người chồng dũng mãnh như vậy đâu.
Nhìn nhìn.
Dưới giường ôn nhu, trên giường dũng mãnh.
Đây quả thực chính là nam nhân tốt nha.
Mang đi ra ngoài nhiều gió nha.
Cho nên nha, làm người không thể yêu cầu nhiều lắm …
Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, đối Thượng Quan Thanh, nói: “Ân, ta hiểu và bỏ qua cho ngươi.”
Thượng Quan Thanh cầm tay Tô Tiểu Tiểu: “Nương tử săn sóc như thế, ta thật là vui mừng.”
Tô Tiểu Tiểu cười đến mi cong cong .
“Phu quân dũng mãnh như thế, ta cũng thật là vui mừng.”
Tô Tiểu Tiểu quyết định.
Chuyện trên giường thôi …
Nếu đều là phải làm, kia làm nhiều vài lần cũng là làm, so với việc cảm thấy mệt, còn không bằng hoàn toàn buông ra đi hưởng thụ …
Nàng là một người hiện đại.
AV, GV gì đó đều là bình thường như cơm bữa! ! ! !
Người thật SHOW HÀNG nàng cũng xem qua không ít …
Nàng như thế nào có thể rớt lại phía sau so với người cổ đại vốn chỉ có đông cung hoặc đi thanh lâu đâu! ! ! !
Tô Tiểu Tiểu âm thầm quyết định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dua-nang-ve-phu/chuong-239.html.]
Sau này khi ở trên giường nhất định phải ra oai phủ đầu Thanh! ! ! !
Tô Tiểu Tiểu nàng ở trên giường cũng là rất lợi hại! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Nghĩ như thế, tâm tình Tô Tiểu Tiểu liền càng cảm thấy không tồi rồi.
Nàng cũng thôi không ở trên xe ngựa nhìn trái nhìn phải nữa, im lặng dựa vào Thượng Quan Thanh.
Vừa mới an tĩnh lại, Tô Tiểu Tiểu nhất thời cảm thấy buồn ngủ.
Nhưng là nàng vẫn là thực thói quen cùng Thanh tả một câu hữu một câu đáp.
“Thanh …”
Nhưng Thượng Quan Thanh thật ra thực tinh thần, một bên tay phải của hắn bị Tô Tiểu Tiểu dựa vào, bên tay trái còn lại đang cầm một quyển sách.
Hắn đang hết sức chuyên chú xem sách trong tay.
Nghe được nương tử hữu khí vô lực kêu hắn, Thượng Quan Thanh cũng không chút để ý trả lời Tô Tiểu Tiểu một tiếng.
“Ân?”
Đối thoại như vậy, bình thường sẽ xuất hiện sau khi hai người một phen triền miên, mồ hôi đầm đìa …
Vì thế, Thượng Quan Thanh cũng biết Tô Tiểu Tiểu mệt mỏi, thanh âm cũng tận lực phóng nhẹ.
Tô Tiểu Tiểu nhắm mắt lại, hỏi: “Khi nào thì mới có thể đến Bình Thành? Có nhanh không?”
Thượng Quan Thanh một bên đọc sách một bên đáp: “Chúng ta mới vừa lên xe ngựa đâu, không nhanh như vậy, ước chừng cần nửa tháng.”
Tô Tiểu Tiểu bất mãn than thở.
“Chậm như vậy nha … Ai, nếu như mà ở hiện đại, dù xa tới đâu cũng chỉ cần 2 giờ là tới, cho dù là ngồi xe cũng nhanh hơn so với ngồi xe ngựa … Ai, quả nhiên là vấn đề về đường xá … Nếu muốn giàu có thì trước tiên phải sửa đường … Chân lý nha chân lý …”
Thượng Quan Thanh tiếp tục xem sách.
Hắn đối với chuyện Tô Tiểu Tiểu nói khi mệt tới cực điểm không có bao nhiêu hứng thú.
Bất quá hắn biết.
Biết Tô Tiểu Tiểu đang nói về chuyện ở hiện đại của nàng.
“Thanh …”
Tô Tiểu Tiểu lại gọi.
“Ở …” Thượng Quan Thanh tiếp tục không chút để ý đáp.
Đồng thời, sách trong tay cũng nhẹ nhàng mà lật ra một tờ.
“Thanh …”
“Ân?”
“Thanh …”
“Ở.”
“Thanh …”
“Thanh …”
“Thanh …” _ (vịt: ta mệt với mấy chữ Thanh của chị quá. Ta nghi là tác giả đang cố tình cho đủ chữ thì phải) _
Thượng Quan Thanh bất đắc dĩ cười cười, hắn tự tay cầm một chiếc áo choàng ở bên cạnh, trùm lên trên người Tô Tiểu Tiểu.
“Ngủ đi.”
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục vô ý thức kêu: “Thanh …”
Thượng Quan Thanh cúi đầu hôn hôn cái trán của nàng.
“Ta ở đây, ta luôn luôn ở đây.”
Tô Tiểu Tiểu miệng nói lầm bầm hai tiếng, rồi sau đó quả nhiên chậm rãi tiến nhập mộng đẹp …