Đưa Nàng Về Phủ - Chương 272
Cập nhật lúc: 2025-02-17 19:17:13
Lượt xem: 3
“Ngươi họ Tô, ta cũng họ Tô, không bằng chúng ta kết bái thành huynh muội được không?”
Tô Bạch sửng sốt.
Còn vẻ mặt của Tô Tiểu Tiểu thì chờ mong mà nhìn vào Tô Bạch.
Nàng lớn nhất trong nhà, chưa bao giờ được trải qua cảm giác hạnh phúc khi có ca ca.
Nếu như vậy, kết bái được một vị ca ca, cũng không phải là chuyện tồi.
“Được không được không?”
Tô Bạch kéo môi cười, “Khó được chúng ta hợp ý, kết bái cũng là việc tốt.”
Thấy Tô Bạch đồng ý , vẻ mặt lo lắng đêm nay của Tô Tiểu Tiểu cuối cùng giảm bớt, nàng cười hì hì.
“Hay lắm, chúng ta lấy thiên làm chứng, ngươi là huynh, ta là muội.”
Tô Bạch cũng cười nói.
“Được, chúng ta lấy thiên làm chứng, ta là huynh, ngươi là muội.”
Tiếp theo hai người đối với ánh trăng ngoài cửa sổ lễ bái ba bái, hoàn thành nghi thức.
Tô Tiểu Tiểu cười dài vỗ vỗ bả vai Tô Bạch công tử.
“Hắc hắc, thật tốt quá, ta có ca ca. Về sau ta gọi ngươi là ca ca nhé.”
Tô Bạch gật đầu, sắc mặt cũng đầy ý cười.
“Ân, ta liền gọi ngươi một tiếng muội muội.”
Hai người nhìn nhau cười.
Qua một lúc, tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, thần sắc Tô Bạch có chút ngưng trọng.
“Muội muội, ngươi đêm nay làm sao lại muốn thế này mà chạy đến đây?”
Nhắc tới chuyện thương tâm của Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu cũng không khỏi thần sắc ảm đạm.
Nàng một năm một mười ( _ nói rõ ràng, có gì nói nấy, không giấu diếm _ ) đem mọi chuyện đã xảy ra nói cho Tô Bạch.
Tô Bạch nghe xong, khuôn mặt không khỏi mang vẻ xấu hổ.
“Muội muội, kì thực việc này thật tình là lỗi của ngươi. Vương gia nói đúng đấy.”
Tô Tiểu Tiểu vừa nghe, lập tức bĩu môi.
“Ca ca, ngươi cũng không giúp ta.”
Tô Bạch bất đắc dĩ cười nói: “Ta đây là đang giúp ngươi mà. Đặt địa vị ngươi vào xem, nếu đổi thành vương gia cùng Mạc Ngôn cô nương lánh ở trong cùng một phòng xem đông cung đồ, ngươi sẽ nghĩ gì?”
Tô Tiểu Tiểu tưởng tượng đến cảnh tượng này, đôi mắt lập tức bốc hỏa.
“Chém bọn họ hai nhát.”
Một nam một nữ a, lánh ở trong phòng, xem đông cung đồ, còn không phải có gian tình sao?
Tô Bạch nâng nâng mi, “Muội muội không cho vương gia cùng Mạc Ngôn là đang thưởng thức tranh vẽ sao?”
Lửa giận trong mắt Tô Tiểu Tiểu cháy hừng hực a.
“Làm sao có thể chứ! Có đánh c.h.ế.t ta cũng không tin! Cô nam quả nữ a. . . . . .”
Bỗng nhiên, Tô Tiểu Tiểu ngây dại.
Lửa giận trong mắt nhất thời tắt ngúm.
Bộ dạng nàng có chút dại ra.
Phải nha. . . . . .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./dua-nang-ve-phu/chuong-272.html.]
Làm sao nàng có thể không đặt địa vị mình vào mà ngẫm lại cảm nhận của Thanh chứ?
Tuy rằng nàng cùng Tô Bạch ca ca đích thật không có gì không thể gặp người, nhưng là một nam một nữ cùng ở trong một phòng xem đông cung đồ, Thanh sao có thể không phát điên không tức giận chứ?
Đúng rồi.
Nàng sao có thể liền bướng bỉnh như vậy chứ! ! ! !
Không được!
Nàng muốn trở về! ! ! ! ! !
Tô Tiểu Tiểu nắm tay, trong mắt nàng tràn đầy nghiêm túc.
“Cám ơn ngươi, ca ca.”
Tô Bạch cười cười, “Không cần nói cảm ơn đâu? Ngươi với ta không phải là huynh muội sao?”
Tô Tiểu Tiểu cười gật đầu.
Lúc sau, Tô Tiểu Tiểu liền chạy như bay rời khỏi cửa hàng của Tô Bạch
Thanh, chờ ta!
Ta muốn trở về nói rõ ràng với chàng.
Ta giải thích với chàng.
Tô Tiểu Tiểu ở trên ngã tư đường trống vắng càng không ngừng chạy vội.
Nhưng mà. . . . . .
Chuyện thế sự thường sẽ không làm cho người ta toại nguyện.
Ngay khi Tô Tiểu Tiểu đã mơ hồ nhìn thấy bảng hiệu ở cửa vương phủ, bỗng nhiên ở chỗ ngoặt có người vươn một bàn tay, bịt kín miệng của nàng, tiếp theo Tô Tiểu Tiểu hoa lệ lệ không tiếng động mà té xỉu xuống.
******đường ranh giới sai sai, ta là ai*********
Mà giờ này khắc này, trong Huyền Thanh vương phủ.
Mọi người nô bộc đến hô hấp cũng không dám thở gấp một chút.
Bởi vì vị vương gia ngày thường ôn hòa như nước thế nhưng lại phá lệ cực kì tức giận ! ! ! !
Mà tức giận này thật đúng là không phải người bình thường có thể ngăn cản được a.
Tất cả nô bộc đều nơm nớp lo sợ, trong lòng cũng không hẹn mà cùng la lên nói ——
Vương phi, ngài mau trở lại đi. . . . . .
Về phần nguyên nhân việc Thượng Quan Thanh thực tức giận. . . . . .
Rất đơn giản cũng thực rõ ràng.
Đương nhiên là vì không thấy Tô Tiểu Tiểu.
Đương nhiên, Thượng Quan Thanh rất rõ ràng là, Tô Tiểu Tiểu là bỏ nhà ra đi a.
Bởi vì sau khi Thượng Quan Thanh trở lại trong phòng, nhìn thấy trong tủ quần áo loạn thất bát tao ( _ lộn xộn vô cùng _ ), nơi Tô Tiểu Tiểu để tiền bạc ngày thường cũng ít đi một phần.
Hơn nữa Tô Tiểu Tiểu cũng tỏ rõ là muốn để Thượng Quan Thanh biết nàng là bỏ nhà ra đi.
Cho nên, Thượng Quan Thanh giận chính là đám nô bộc này ngay cả vương phi đi rồi cũng không biết, nhưng càng giận nhiều hơn chính bản thân mình.
Nếu vừa rồi bản thân có thể tỉnh táo lại, cùng Tiểu Tiểu thảo luận ổn thỏa, Tiểu Tiểu sẽ không tức giận.
Hắn không nên tức giận.
Hắn không nên hung Tiểu Tiểu a.
Tiểu Tiểu là thê tử của hắn, mặc kệ nàng làm sai cái gì, hắn đều có thể khoan dung hiểu được.