Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 101
Cập nhật lúc: 2025-02-15 14:46:30
Lượt xem: 32
Nữ quyến đều đã sớm trốn ở hậu viện, giờ phút này chỉ có một ông lão cùng một vị trung niên đứng tại sảnh, đôi mắt vừa nhìn thấy Tiêu Thính Vân đều đỏ, nam nhân trung niên kia lại tiến lên ôm lấy hắn, khóc la: "Thính Vân, ta là cữu cữu của ngươi a, hơn một năm nay ngươi đi đâu vậy ."
Nam nhân trung niên kia lại lôi kéo nhìn lên nhìn xuống Tiêu Thính Vân, muốn nhìn xem hắn có bị thương chỗ nào hay không, cũng may Tiêu Thính Vân vẫn lành lặn, cũng không có vết thương.
"Ta mất trí nhớ."
Tiêu Thính Vân rũ mắt suy nghĩ sâu xa, trong lòng đại khái có chút hiểu rõ, hắn trầm giọng lặp lại: "Ta tới đòi lương thực."
Vừa nghe nói hắn mất trí nhớ, đám người Lương gia hận không thể lập tức bắt đại phu xem bệnh cho hắn, chỉ là quý phủ bọn họ muốn mời đại phu cũng không thể, lương thực mà hắn cần cũng lập tức phân phó gã sai vặt dẫn những quân sĩ kia đi kho lúa.
Tiêu Thính Vân nhìn quanh bốn phía, lại hỏi: "Lương Ngọc có ở đây không?"
Lương lão gia nghe vậy nước mắt lưng tròng: "Nhị biểu ca ngươi... Hắn không tốt lắm, trước đó vài ngày nghịch quân g.i.ế.c huyện thủ, Ngọc nhi mang gia đỉnh đi chống lại nghịch tặc bị thương, đám nghịch quân kia rất càn rỡ canh giữ ở cửa, chúng ta ngay cả mời đại phu cũng không được."
Tiêu Thính Vân chỉ nói: "Phu nhân Vương Uyển Nhi của hắn đã sinh hạ được một nhi tử ở trong phủ tiên cảnh."
Đám người Lương gia nghe vậy vui mừng như điên, thế mà lại sinh được con trai? Nói không chừng đây chính là huyết mạch duy nhất của Lương Ngọc trên đời này. Vương cô nương làm tốt lắm, thật không hổ là ái thê mà Lương Ngọc liều c.h.ế.t cũng muốn đưa về nhà mẹ đẻ.
Về phần tiên cảnh? Tiên cảnh lại là nơi nào? Chẳng lẽ hơn một năm nay, Thụy vương đều ở tiên cảnh? Được tiên nhân cứu? Cho nên bọn họ mới không tìm được hắn?
Tiêu Thính Vân dừng một chút nói: "Có thể nâng Lương nhị công tử vào trong quân doanh tim quân y cứu chữa, may ra còn có thể cứu được." Y thuật của Triệu Ngôn thật sự là rất cao siêu.
Tiêu Thính Vân không nói thêm gì nữa liền ra khỏi Lương gia, tiếp tục tìm đến nhà tiếp theo để đòi lương thực...
Thành mới huyện Đào Nguyên.
Đám người Triệu Hi cứ cách mấy ngày sẽ nhận được thư của Triệu Húc và Triệu Ngôn gửi tới, Triệu Hi chỉ cảm thấy lúc trước may mắn sáng suốt quyết đoán luyện tư quân trước, sau lại nghiên cứu chế tạo Chấn Thiên Lôi, mới có thể giúp chuyến đi này thuận lợi như vậy.
Trong thư mới nhất nói, bọn họ đã đánh vào thôn Đào Diệp của quận Đào Nguyên, đang thủ thành, sau khi bảo đảm nghịch quân không phản kích nữa, bọn họ sẽ có thể trở về.
Triệu Hi nghe nói những nghịch quân này đều là giặc cỏ, cướp bóc một phen xong lại rời đi, nếu như xác định không chiếm được lợi lộc gì trong tay bọn Triệu Húc, tất nhiên sẽ rời đi cướp bóc nơi khác.
Triệu Hi nhìn thư, Triệu Húc bảo bọn họ vận chuyển chút xi măng tới đây, chuẩn bị tu bổ lại tường thành cho kiên cố, mấy ngày nay các công xưởng ở thành mới đều tăng ca làm thêm giờ, đều có không ít hàng dự trữ.
Triệu Hi nhanh chóng đọc xong thư, đón nhận ánh mắt lo lắng của cha mẹ, cười nói: "Cha, mẹ, hai ca ca đều không sao, nói tối đa nửa tháng sẽ có thể trở về, còn bảo chúng ta vận chuyển chút xi măng qua đó."
Vương Tuyết Cầm nghe vậy vui mừng bật khóc, thật đúng là quá tốt.
Tết âm lịch này nàng đều cảm thấy cực kỳ sốt ruột, bọn họ làm cơm tất niên đón giao thừa đều qua loa, chỉ làm ba bốn món ăn.
Nghe được tin tức này nàng liền an tâm hơn nhiều.
Chuông cửa vang lên, Triệu Hi nhìn thoáng qua là đám người Lý Hiếu Tri và Trần tú tài, mở cửa mời bọn họ đi vào thư phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/101.html.]
Triệu Hi đưa thư cho bọn họ xem, mấy người cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nói cách khác, Triệu Huc tiên nhân đã khống chế được hơn phân nửa quận Đào Nguyên?
Vị trí địa lý của thành mới rất tốt, vừa vặn nằm ở chính giữa quận Đào Nguyên.
Thời buổi này có binh lính chính là lợi hại, đừng thấy binh lính trong tay bọn họ không nhiều, nhưng tư quân của Triệu Húc mỗi người có thể đánh lại ba bốn người a, cộng thêm Chấn Thiên Lôi rung trời kinh thiên địa khiếp quỷ thần kia, nhánh tư quân này được xưng là mãnh quân cũng không quá đáng.
Triệu Hi mỉm cười: "Cũng có thể nói như vậy."
Tóm lại thành mới quá ít người, thêm cả người trại Thanh Phong, tính đâu ra đấy cũng không quá vạn người.
Các loại công xưởng đều cần thêm nhiều sức lao động để vận hành, đặc biệt là đến mùa xuân năm nay, nàng dự đoán có thể còn có càng nhiều công xưởng được xây dựng như măng mọc sau mưa, chỉ sợ thành mới của bọn họ đến lúc đó không đủ người.
Hiện tại, vấn đề này đã được giải quyết, toàn bộ quận Đào Nguyên đã được khống chế trong lòng bàn tay.
Thu sinh Phung Binh gat gat dau: "Quan thủ, đô đốc đều đã chết, lúc này trời cao hoàng đế xa, chỉ cần nuôi binh chờ đợi thời cơ, quận Đào Nguyên liền ở trong tay tiên nhân!"
Quận Đào Nguyên dễ thủ khó công, chỉ cần tay cầm trọng binh, triều đình cũng không có cách nào làm gì bọn họ.
Mấy thư sinh đều có chút kích động, bọn họ vốn mang một thân hoài bão, bởi vì nhà nghèo mà không có chỗ dùng, cho dù ở thành mới cũng là sợ này sợ nọ, nếu lần này Triệu Húc tiên nhân dẫn binh chiếm lĩnh toàn bộ quận Đào Nguyên, đến lúc đó chính là lúc bọn họ thể hiện tài năng!
Triệu Hi nghĩ quận Đào Nguyên có mấy chục vạn nhân khẩu, có bọn họ rồi xây dựng cũng dễ dàng hơn nhiều.
Chuyện thứ nhất đứng mũi chịu sào, chính là sửa đường bằng xi măng! Xây một con đường xi măng từ thành mới nối thẳng đến trung tâm của quận".
Nàng dùng bản đồ tính toán qua, dùng ô tô mới ở trong gara của bọn họ lái qua, chỉ cần bỏ công sức khoảng nửa ngày. Làm xong đường là có thể khống chế toàn bộ huyện Đào Nguyên.
Triệu Hi trầm tư một hồi, đột nhiên hỏi: "Nếu hoàng đế phái đô đốc quận thủ mới tới thì sao?".
Trần tú tài cười thâm sâu: "Chủ công, trong lòng ngài có phần không biết? Quyền khống chế toàn quận đã nằm ở trong tay, bọn họ có tới nữa cũng vô dụng. Hơn nữa…"
Lý Hiếu Tri thở dài, nói tiếp: "Ta nhận được tin tức từ huyện lệnh Đào Nguyên, nói hơn nửa tháng trước, quân Hung Nô lật lọng lại xuôi nam cướp bóc, triều đình không rảnh quản chúng ta."
Lúc trước triều đình dùng tiền tài để đổi Tam hoàng tử trở về, còn ước định mười năm không chiến.
Ước định này được xem là điều tốt đi.
Mùa đông năm nay rét lạnh dị thường, lạnh c.h.ế.t không ít trâu dê trên thảo nguyên, người thảo nguyên bọn họ một khi không có lương thực, cách đầu tiên chính là xuôi nam cướp bóc, chỉ cần cướp là được! Triều đình lại còn phải đối mặt với nghịch quân khởi nghĩa khắp nơi, lại vừa phải đối phó với người thảo nguyên, bận đến sứt đầu mẻ trán, tự lo không xuể.
Lý Hiếu Tri đã nghe nói, không ít thôn huyện đã có thế gia giấu binh chờ thời để khởi nghĩa, căn bản không nghe lệnh của triều đình.
Ánh mắt Trần tú tài lóe lên, đột nhiên chủ động nói: "Chủ công, ta có một chủ ý."
Mọi người nhìn về phía Trần Hành, Trần tú tài hắng giọng nói: "Tin tức Triệu Húc tiên nhân mang binh phản kích nghịch quân của Lý Thiên chắc chắn là đã truyền ra bên ngoài, tin tức này không giấu được. Sao không để các thế gia hoặc là huyện lệnh tự cầu xin phong hiệu cho các tiên nhân? Các tiên nhân chỉ cần ngoài miệng tuyên bố nghe theo triều đình, nếu hoàng đế chịu phong Triệu gia làm quận thủ mới, vậy tự nhiên tiên nhân có thể có được phong hiệu từ triều đình, chính thức thống lĩnh toàn bộ quận Đào Nguyên! Các gia tộc thế gia lớn trong quận cũng không ai dám nhiều lời. Sau này lấy quận Đào Nguyên làm căn cơ để phát triển lớn mạnh, từ từ mưu tính tới các địa bàn khác."